Lặng lẽ nhìn giữa khoảng trống hư vô
Ngẫm cuộc sống xô bồ mà phát nản
Cõi phàm tục biết bao điều ngao ngán
Chốn dương trần bè bạn lắm dối gian
Đời phù du hạnh phúc sớm phai tàn
Đành chấp nhận chứa chan sầu tủi hẩm
Mãi gói trọn ôm niềm đau gậm nhấm
Hiểu phận mình lem lấm bụi trần ai
Rệu rã thay suốt năm tháng u hoài
Toàn cay đắng mệt nhoài in tâm trí
Ta chỉ ước ướp tơ hồng thắm vị
Nhưng sao toàn khổ lụy cứ đeo mang
Ái nghĩa xưa dang dở chuyện đá vàng
Níu kỷ niệm mênh mang thầm cách biệt
Tình đã lỡ muôn trùng xa mải miết
Dẫu trong tim còn tha thiết hương nồng.
23/5/2019