Tóc dài buông lả lơi theo gió, nón bài thơ e ấp mặt trời.
Tà áo tím tình tự với gió, em kiêu sa tựa một đóa quỳnh hương.
Anh khách lạ hồn ngẩn ngơ thổn thức, tim rộn ràng ngỡ ở thiên thai.
Em như làn mây bay, em như giòng Hương Giang. Em, em như làn khói nhạt.
Chiếm hồn anh bằng mái tóc buông lơi, chiếm hồn anh bằng áo tím vấn vương.
Bla bla bla bla bla bla bla bằng áo tím vấng vương Bla bla bla bla bla bla bla
ho ho ho ho ho ho, ho ho ho ho ho ho ho. Mái chèo buông thả trôi sông biếc,
chiếc đò nào chở khách xuôi dòng,Dòng Hương Giang mịt mù sương sớm,
Em trên sông tựa tranh vẽ huyền mơ, anh khách lạ hồn ngẩn ngơ lạc bước,
Mối tình si ngỡ từ thiên thu. Em như làn mây bay, em như giòng Hương Giang,
Em, em như làn khói nhạt, chiếm hồn anh bằng máy tóc buông lơi chiếm hồn anh
bằng áo tím vấn vương bla bla bla bla bla bla bla, ho ho ho ho ho ho, ho ho ho ho ho ho
Thế rồi em chẳng vương chẳng vấn, mối tình em như đám lục bình.
tà áo tím giờ là áo cưới, em kiêu sa tựa ngọc nữ ngày xưa.
Anh khách lạ tựa Tiêu lang tình mất, tim hận nàng hận cả Hương Giang.
Em như làn mây bay, em như giòng Hương Giang. Em, em như làn khói nhạt, chiếm hồn anh
Bằng mái tóc buông lơi, chiếm hồn anh bằng áo tím vấn vương. Người yêu dấu hỡi ở nơi nào?
Hận Hương giang xưa em đi rồi, em xa rồi./.