Đêm trăng tròn sáng rọi cả lòng em
Thêu sợi nhớ khát thèm trao ái ngọt
Do trắc trở khiến thân gầy vàng vọt
Ôm tâm hồn xa xót bởi hoài tương
Cảm xúc kia có lẽ cũng quá thường
Vì yêu mới vấn vương rồi đờ đẫn
Nhiều lúc nghĩ tình cho nào được nhận
Nên dạ buồn thơ thẩn chẳng bình yên
Năm tháng trôi lại chuốc lấy muộn phiền
Thêm dày đặc triền miên đâu hề dứt
Làm trí não ưu sầu càng thêm bực
Bao mùa xa bức rức quặn tim hồng
Phương trời chàng hỏi biết tỏ hay không
Từng canh vắng mỏi trông ngày hội ngộ
Lá thu rụng đông tàn chim về tổ
Ta đợi người thổ lộ một lời thương.
24/9/2018