Nông Sơn, ngày trở về hương tỏa ngát
Cánh hoa bay đẹp trong nắng mai.
Sông Thu, dòng hiền hòa ru êm ả
Khúc tình ca dưới ánh trăng ngà.
Nông Sơn, yêu biết mấy những làng quê yên bình.
Nơi đây cho tôi sống những ngày tuổi thơ.
Bao năm qua vẫn nung nấu một tình yêu quê nhà.
Thương con sông thương bến nước nhớ tiếng gọi “Đò ơi...”
Chiều nghe mưa rơi lòng như chơi vơi gọi trái tim trở về.
Nông Sơn, ngày trở về hoa khoe sắc
Áo em xanh dịu trong nắng hanh.
Nông Sơn, mùa ngọt lành hương cây trái
Thắm tình quê điệp khúc thanh bình
Nông Sơn, yêu tha thiết những người dân chân tình
Trong tim tôi nhớ mãi bóng hình người xưa.
Ai đi xa mà không nhớ về dòng sông quê mình.
Câu ca dao, mùi lúa chín, ánh mắt nhìn người thân.
Đàn ai ngân vang lời ca miên man giục bước chân trở về.
Đàn ai ngân vang lời ca miên man giọng thiết tha… Nông Sơn!