Tác giả: ĐTH Nhã Vy
Tác giả: ĐTH Nhã Vy. EM LÀ AI. Ta tìm về một thời khờ dại. Mặc trái tim nông nổi yêu em. Khi hoàng hôn tắt cảm xúc trào dâng, tiếng yêu thương vọng trong đêm lạnh, nỗi nhớ em quặn xé con tim! Trả tình em vào không.
Tác giả: ĐTH Nhã Vy
HẸN KIẾP SAU. Em không biết điều chi anh luyến tiếc. Thiết tha gì sao phải thế hả anh. Nghĩ làm chi những tâm tình vô định. Bịn rịn nhiều ngang trái cũng khổ đau. Khi anh biết sầu u tình đã chết. Kết thúc rồi ta cũng chỉ.
Tác giả: ĐTH Nhã Vy
••NGÕ XƯA••. Năm tôi mười tám em mới mười ba. Ra vào ngõ nhỏ nhìn nhau lạnh lùng. Tuổi trẻ khát vọng tôi xa rời quê. Làm chim sải cách tới phương trời âu. Cuốn theo tuổi trẻ xứ lạ người xa. Tâm hồn khắc khoải cô đơn mỏi.
Tác giả: ĐTH Nhã Vy
Những bông tuyết thật nhẹ thật nhẹ rơi trên tóc em. Những luồng gió dịu êm dịu êm chạm lên má em. Những ngọn nến lung linh lung linh soi trong mắt em. Và mùa đông. Trong căn phòng rất nhỏ, rất nhỏ nhưng thật ấm. Có tình yêu.