Tác giả: Nhạc Võ Thanh Phụng, lời Hoàng Trọng Kha
Mùa Đông lạnh anh ơi! Chiều sương rơi. Em hỏi lòng cô quạnh bởi vì đâu? Biết làm sao quên được mối duyên đầu. Tình đôi ngã ta hai đường cách biệt. Bởi duyên mình chỉ có thế mà thôi! Đời nổi trôi bao thương nhớ người.