Tác giả: Đoàn Minh Tài
Thương về miền Tây, trông theo trời nhìn con sáo bay. Ruộng đồng cằn khô, bao nỗi sầu chất chứa niềm đau. Nào ai có hay, trời phương Nam sáo sậu xa bờ. Nhìn con nước đâu, mà sao ta khóc thương nghẹn lòng. Nắng rọi đầu.