Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Intro:. Trường danh lợi lăng xăng lui tới. Áng công hầu sớm tối đua chen. Sang giàu nghèo khổ lộn xen. Chung quy rồi cũng một phen tan tành. Được mất trong đời… cát bụi vô thường. Tay trắng chào đời…trở về đôi tay.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Cuộc đời vô thương lắm khổ nghèo rồi giàu sang. Ta chớ quên tháng ngày bên nhau thuở cơ hàn. Xin đừng quên mái tranh vui buồn cùng chia sớt. Tình thân như là một sướng khổ luôn có nhau. Đời người thăng trầm quá thoáng như.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Đừng ai hỏi..tôi còn nhớ em? Đừng ai hỏi..tôi còn thương em? Cớ chi nhớ kẻ phụ mình? Cớ chi thương kẻ bạc tình? Đêm buồn khói thuốc tìm quên...lặng thinh... Đừng ai hỏi..tôi lòng chẳng vui.. Đừng ai hỏi..khi sầu.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Đồng tiền ai cũng cần trong cuộc đời. Không tiền làm sao sống được người ơi? Ngược xuôi đời Ta kiếm tiền. Nhục vinh buồn vui não phiền. Vì tiền nhân thế đảo điên. Đồng tiền là giấy..đổi thay lòng người. Có tiền trong.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Thoáng mây bay chiều tím ngang trời. Nhìn đời trôi vật đổi sao dời. Đêm lại ngày xem lẫn buồn vui. Ta cùng ta riêng bước lẻ loi. Thoáng trăm năm trọn kiếp quay đầu. Vội chào nhau, cỏ úa xanh màu. Ôi tình đời gian dối mà.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Cuộc đời được mất thoáng qua tầm tay. Ganh ghét hơn thua được gì? Rồi một ngày mai khi về với mộ sâu. Cùng hai bàn tay trắng. Lòng người nào biết khi ta giàu sang. Thay đổi lúc ta cơ hàn. Ai là bạn ta ngày sau sẽ.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Thôi hết rồi em giờ thành cô dâu áo hoa. Duyên lỡ làng nay gảy cung đàn buồn lai láng. Chuyện tình đôi ta trái ngang. Để lòng em đây nát tan. Đắng cay số phận hồng nhan. Thôi nói gì con đường của em, em cứ đi. Mưa gió về.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Ôi buồn quá đi.. Ôi sao buồn quá trời.. Tôi buồn cho tình đời..mau đổi trắng thay đen. Ôi sao buồn quá..buồn hơn vạn chữ buồn.. Tôi buồn cho lòng người..sao mau trở bàn tay? Ôi buồn quá đi.. Ai hiểu tôi lúc này.. Tôi.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Ngày nào có nhau,bao nhiêu phút giây ngọt ngào, đời thắm thiết gởi trao mơ ngày hạnh phúc mai sau. Một lần yêu thương ,là thương vô bến vô bờ, là yêu với cả chân thành đến bây giờ tình yêu vẫn say. Phận đời buồn.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Anh đưa em về bến ước mơ. Có hoa có bướm có lời thơ…. Có cả trời xanh dẫu tuổi mộng. Tắm ánh trăng vàng gió vu vơ…. Anh đưa em về bến ước mơ. Thỏa bao năm tháng đã mong chờ. Từ đây mình hết xa xôi nữa. Từ đây mình mãi.