Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Vần thơ nhỏ tấm chân tình em viết. Gửi trao anh tha thiết mộng duyên lành. Mơ đến ngày thôi hết cảnh mong manh. Ân nghĩa vẹn tơ mành chung một lối. Anh hãy hiểu tuy tình dù có vội. Nhưng chân thành nào gian dối chi.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Gió heo may trỗi dậy khúc giao mùa. Trời trong vắt bỗng mưa rào bất chợt. Thu là vậy tưởng chừng đang đùa cợt. Như tình anh hời hợt thiếu chân thành. Hẹn thề rồi nhưng sao thấy mong manh. Thật khó chạm bởi tròng trành dễ.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Bao cảm xúc trong em hoài lắng đọng. Giọt lệ sầu lạc lõng tiễn chân anh. Nghĩa ân xưa thệ nguyện kết tơ mành. Nào ai biết mong manh thầm đổ vỡ. Em khao khát một mai nên chồng vợ. Nay chợt đành nhung nhớ quặn buồng tim. Mắt.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Anh chắc còn nhung nhớ kỷ niệm xưa. Khi mới chạm hồn yêu vừa chớm nở. Em e thẹn ngượng ngùng không dám ngỏ. Anh dịu dàng bảo nhỏ chứ lo chi. Đã có nhau mình đi hết xuân thì. Bạc phơ tóc nào để mi ngấn lệ. Ta gắng giữ nghĩa.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Cuộc sống này lắm vất vả gieo neo. Em chẳng thể chống chèo thêm được nữa. Trái tim nhỏ vạn niềm đau chất chứa. Đã in hằn theo vết cứa thời gian. Phận nữ nhi nghĩa nợ thoáng lỡ làng. Phải cam chịu trái ngang sầu duyên.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Đông âm thầm mang lạnh giá vây quanh. Khơi tim nhỏ thêm tròng trành thương nhớ. Em chẳng biết mai có tròn duyên nợ. Nhưng bây chừ từng nhịp thở vẫn yêu. Mỗi tháng năm theo đó trỗi thêm nhiều. Cứ e ấp muôn điều hoài trăn.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Một khối yêu thương mãi đợi chờ. Đôi vần nghĩa ấm đượm hồn thơ. Thề trao khắc giữ hoài chung thủy. Biết nhói con tim vẫn dại khờ. Dẫu có ra sao cũng nguyện lòng. Mơ ngày hạnh phúc thỏa niềm mong. Cùng xây giấc mộng dù.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Sao mãi nhớ những gì làm ta khổ. Giấu nỗi niềm loang lỗ ở trong tim. Ôm cô đơn bởi hạnh phúc đắm chìm. Luôn mặc cảm đâu dám tìm duyên mới. Chẳng nguời hiểu yêu thương không thể với. Nghẹn tâm hồn cứ nghĩ ngợi mông.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Hạnh phúc gì khi cuộc sống đảo điên. Tâm ôm chặt những muộn phiền xưa cũ. Theo năm tháng trỗi niềm đau nhen nhú. Khiến cho hồn ngập phủ lắm hờn cay. Hạnh phúc ơi! sao trắc trở mỗi ngày. Nào ai biết do đắm say nghĩa nợ. Mà.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Em đã viết bài thơ tình duy nhất. Muốn gửi anh nhưng lại cất chẳng đành. Sợ phũ phàng bởi sự thật mong manh. Khi tình cảm người dành trao ai khác. Em rất sợ giữa cảnh đời đen bạc. Phải cô đơn xao xác tựa lá vàng. Nên âm.