Tác giả: Khánh Đơn
Ca sỹ thể hiện: Kim Ny Ngọc
Đã từ lâu từ khi vỡ tan mối tình đã qua. Em nào đâu dám mơ sẽ yêu ai tiếp bao giờ. Chỉ mình em cô đơn buồn vui cùng năm tháng. Dù một mình em vẫn yên bình cho đến khi gặp anh. Nhưng rồi khi gặp anh mới hay biết mình đã.
Tác giả: Chưa Biết
Đã từ lâu từ khi vỡ tan mối tình đã qua. Em nào đâu dám mơ sẽ yêu ai tiếp bao giờ. Chỉ mình em cô đơn buồn vui cùng năm tháng. Dù một mình em vẫn yên bình cho đến khi gặp anh. Nhưng rồi khi gặp anh mới hay biết mình đã.
Tác giả: Anh Thy
1. Chúng mình không có ngày Chủ nhật. Nhiều lần anh hẹn đón em đi. Chủ nhật xinh trời giăng mây trắng. Đẹp làm sao mỗi khi hẹn hò. Em mặc áo hoa màu vàng. 2. Cũng vì không có ngày Chủ nhật. Và mùa thu sầu lá hoa phai. Và.
Tác giả: Đỗ Phương
Ca sỹ thể hiện: Đỗ Phương
Yêu là điều em không dám mong lúc này. Từ ngày mình chia tay trong cuộc tình đắng cay. Niềm kiêu hãnh em gạt hết em đâu thiết chi khi yêu người. Chỉ cần được yêu anh, ở bên cạnh anh. Yêu thật lòng giờ em đớn đau vô.
Tác giả: Chưa Biết
Không Được Khóc Để Quên Anh. Trình bày: Quỳnh Nga. Sáng tác: Đỗ Phương. Yêu là điều em không dám mong lúc này. Từ ngày mình chia tay trong cuộc tình đắng cay. Niềm kiêu hãnh em gạt hết em đâu thiết chi khi yêu người.
Tác giả: Chưa Biết
Bóng anh dừng xa, anh đi rồi tim tái tê. Cô gái thơ ngây đang lo sợ cho mối duyên đầu. Nhớ bao ngày qua, với kỷ niệm của hai chúng ta. Cùng nhau tay trong tay qúa mặn nồng. Có anh cùng em, môi tươi cười như đóa hoa.
Tác giả: Phương Huỳnh
Em có còn về qua lối cũ. Nơi ấy bây giờ, buồn lắm phải không em? Từ lúc anh đi, rồi em cũng theo chồng. Anh chưa có một lần về thăm lại lối quen xưa. Anh vẫn thường chờ em trước ngõ. Hoa tím bên thềm mùa lá đổ ru.
Tác giả: Nguyễn Thanh Cảnh
Ca sỹ thể hiện: Xuân Phú
Lới Trùng Khơi. Sáng tác : Nguyễn Thanh Cảnh. Trùng dương một ngày lên tiếng gọi Sóng triều du giấc mộng. Bờ khuya âm vang trùng khơi nhắn phương tời nào chờ gót viễn du. Phiêu bồng nhẹ trôi áng mây hồng vào trời rộng mênh.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan; Phương Dung; Hạ Vy; Tâm Đoan
Mai anh đi xa rồi còn thương nhớ không anh. Người mong người trở lại xin đừng xa xa mãi. Tôi nhớ nhớ người đi lời thương và ánh mắt. Tay cầm tay xiết chặt mà lệ tuôn chảy đôi dòng. Gió bay gió bay làn tóc nhờ đêm nào châp.