Tác giả: Phan Ni Tấn
Ca sỹ thể hiện: Phi Nhung; HAX & LHD
Rồi thì sáo cũng sang sông. Bỏ trong dĩ vãng tấm lòng mồ côi. Bạc Liêu cùng với qua ngồi. Nhớ thương em bậu khóc mùi một phen. À ơi! Ơi à à ơi! Trời mưa lâm râm ướt dầm bông sói. Bậu đi lấy chồng sao chẳng nói ớ ơ ớ ơ.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Trung Hoa) [Lời Việt: Nhật Ngân]
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan
1. Lan trên đồi khoe hương nồng. Bao cô nàng trong thôn trang còn đẹp hơn hoa. Hỡi Bích La êm đềm. Ca múa vang thôn làng, dùng lời ca đắm say tình yêu. Tha thiết trong tim nồng một màu xanh thắm không hề phai. Những bông.
Tác giả: Tuấn Khương
Ca sỹ thể hiện: Chí Thanh
Vai mẹ gầy tần tảo nuôi con. Con đi trường học mẹ đi trường đời. Ơi lời ru, tiếng mẹ ầu ơ. Mẹ ơi con của mẹ ngoan, lời ru của mẹ ngọt ngào con thương. Đi học về con thèm canh chua, canh bông sua đũa trắng trên cành.
Tác giả: Minh Vy
Ca sỹ thể hiện: Đan Trường
Quê tôi biển xanh bao la cuối trời. Quê tôi tiếng ve kêu hà đả sang. Nước sông uốn cong qua từng cánh đồng. Chiều chiều con nít vua đùa trên sông. Quê tôi ngát hương thơm bông bí vàng. Quê tôi sáng trăng chơi đèn kéo.
Tác giả: Hàn Sĩ Nguyên
Anh suốt đời tìm kiếm lá diêu bông ... Em đan tấm áo len khi vào Hạ ... Lá diêu bông ở phương trời xa lạ ... Mùa Hạ oi nồng, ai mặc áo em đan ? Anh suốt đời tiếc nuối nụ tầm xuân ... Em đơn chiếc bỗng dưng thành.
Tác giả: Tiến Luân
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan; Mộng Thi; Chế Thanh; Đình Văn; Yến Vy
Khi em về cánh đồng nhuộm đỏ phù sa. Khi em về đang mùa điên điển trổ hoa. Mà nghe câu hát vắng xa trên đồng nước trắng. Mà nghe câu hát thoáng bay trong mùa gió bấc. Thương chồng nấu cháo le le. Nấu canh bông bí nấu.
Tác giả: Trương Phi Hùng
Ca sỹ thể hiện: Trường Sơn; Thùy Dương
Bông bí rầu héo sầu bên khung cửa. Trách thay duyên tình ai rẽ bước chia đôi. Bông bí ngày xưa anh cài lên mái tóc. Chúm chím môi cười vàng sắc thắm tình ta. Nay bông bí tàn lỡ làng duyên hai đứa. Bởi em quên rồi bao lời.
Tác giả: Điệp Văn
Ca sỹ thể hiện: Hồ Trung Dũng
Mẹ hiền ơi, hôm nay mừng Vu Lan về. Trong căn phòng nhỏ, còn Mẹ đời còn hơi ấm. Bao tháng năm qua nhọc nhằn vì đàn con thơ khờ dại. Tóc Mẹ đã bạc, chúng con sợ Mẹ đi xa... Mẹ hiền ơi, Mẹ hiền ơi, Mẹ hiền ơi !! Vu Lan đã.