Tác giả: Hoàng Nguyên
Ca sỹ thể hiện: Bảo Yến; Tuấn Đạt; Phương Hồng Quế
Sao em không đến chiều nay thứ bảy. Sao em không lại đường vắng em đi. Sao em không lại, sao em không lại, quân trường riêng tôi đứng đây, đếm từng chiếc lá thu bay... Sao em không đến, sao em không đến. Để nắng.
Tác giả: Quang Vinh
Ca sỹ thể hiện: Hiền Thục; Lương Bích Hữu; Lương Bích Hữu
Người ơi, cùng em, nhìn lên bảy sắc cầu vồng. Màu xanh xanh rừng cây, hòa với màu lam núi đồi. Và kìa màu trắng mây trời, cho em mơ ước thần tiên. Bay vào tương lai, bằng con tim màu đỏ vào đời. Kìa anh, màu tím, hoàng.
Tác giả: Võ Tá Hân
Mẹ ơi, giờ Mẹ ngủ yên rồi! Đâu còn vương nợ với dương gian. Loan Phụng Hòa Minh đời hợp tan. Cha vui, và Mẹ chắc vui hơn... Lòng con còn nặng nỗi u hoài. Chưa dịp về thăm lại chốn xưa. Tháng Bảy, bên nhà mưa thấm.
Tác giả: Lưu Ka
Ca sỹ thể hiện: Thu Hà
Hôm nay tháng bảy, mùa Vu Lan về. Từ nơi thị thành đến chốn thôn quê. Sắc cờ hợp bay, trong chiều gió lộng. Câu kinh nhịp nhàng tiếng mõ hòa vang. Người người đến chùa mừng Vu Lan về. Cành hoa lòng thành, đốt nén tâm.
Tác giả: Cổ Nhạc & Văn Hường
Ca sỹ thể hiện: Văn Hường
Ai có biết cho đời tôi trống trải. Thiên hạ người ta thì vợ bảy, vợ ba. Còn tôi, còn tôi cứ hủ hỉ với má nó ở nhà. Ăn cơm nguội, uống nước trà hoài cũng chán. (Vọng cổ). Bởi vậy cho nên qua một đêm dài nằm gác tay.
Tác giả: Nhạc Hoa & Thiện Lê
Ca sỹ thể hiện: Phi Nhung; Sỹ Ben & Tú Linh
Nước mắt nào rớt trên Ngân Hà. Khóc tình yêu thiếu mặn mà. Nỗi nhớ nhà đau xót đời ta. Chàng hỡi, biết chăng tháng năm âm thầm. Chờ đợi nhau vì trót lỗi lầm. Số kiếp mình mỗi năm một lần. Tháng Bảy ta mới được gần.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Phạm Phương Thảo
Thế là con đã ra đi. Núi sông Quảng Trị còn ghi tháng ngày. Dòng sông nớ ngọn núi ni. Con xin ở lại lấy đây làm nhà. Chúng con mỗi đứa một quê. Đứa quê Thanh Hóa đứa người Nghệ An. Sáu miền quê một chiến hào. Tháng ba.
Tác giả: Hà Phương Anh
Tháng tư những cơn mưa. Qua phố rất ân cần. Hai mươi bảy năm nối liền hai thế ki? Ta còn nợ nhau / ôi ta còn nợ nhau điều gì. Khi riêng mình đi ngược về, về phía hoàng hôn. Đâu hôm qua những con đường kỷ niệm. Những.