Tác giả: Vinh Sử & Nguyên Thảo
Ca sỹ thể hiện: Trường Vũ; Chế Linh; Thichduthu; Mạnh Quỳnh (Nhạc Lính); Quang Lập
Từ dạo xa nhau anh đi vào quân ngũ gian lao. Địa đầu biên khu chấn quân thù đời áo hoa rừng. Từng đêm hỏa châu tung trời cao. Điệu buồn đại liên rơi ngàn sau. Chợt nghe lòng nhớ nhung về. Người em gái nhỏ thành đô.
Tác giả: Vũ Thành An
Trong tên em.. đã có tên anh từ đầu. Thuở mẹ sinh.. em đã có anh thẳm sâu. Trong bao lâu.. son sắt em giữ gìn. Em đã giành.. đã giữ cho riêng anh. Anh long đong.. trong đám bon chen chợ đời. Nhiều cay đắng.. với xót xa.
Tác giả: Văn Thành
Con đã bay qua nhiều miền đất lạ. Đỏ Tây Nguyên hay xanh biếc Biên Hoà. Giấc mơ con chuồn chuồn bằng thép. Bay cao hơn cánh diều giấy tuổi thơ. Tháng giêng tháng hai gió lạnh có bay về. Mẹ đang đi trên cánh đồng sau gặt.
Tác giả: Huy Du
Ca sỹ thể hiện: Đức Long; Quang Lý
Bế Văn Đàn ơi! Mười năm qua anh vẫn còn (vẫn còn) sống mãi. Đất nước quê anh lá thắm rừng xanh, cam Mường Pồn quanh mồ anh sây đỏ. Lúa chín vàng trên địa cũ Mường Thanh. Đàn em thơ đang hát ca đời anh. Đồi anh giữ ngày.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Trung Hoa)
Ca sỹ thể hiện: Ngô Thanh Vân; Ngô Thanh Vân
Trăng ơi đã khi nào trăng yêu. Trăng có khi nào xót xa. Trăng có khi nào cô đơn. Đâu thấy bao giờ trăng khóc? Trong tiếng vui đùa nhân gian. Trăng giấu đi niềm mong nhớ vô biên. Như em đang giấu đi cơn mơ chưa tròn.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Hoàng Châu
Đứng trước biển chạnh lòng thương cho cát. Nhỏ vô cùng nhưng khao khát vô biên. Sóng là ai mà vô tình ào ạt. Để suốt đời hạt cát sống cô đơn. Anh là ai để cõi lòng tan nát. Biển cồn cào giằng xác thịt da. Biển ngàn đời.
Tác giả: Nhạc Trần Mạnh Tuấn, thơ Phan Đan
Ca sỹ thể hiện: Quỳnh Vi & Lam Anh
Vườn địa đàng nơi mây hoa bướm. Đi tìm cuộc đời chơi vơi như giấc mơ. Giấc mơ âm vang xôn xao lá cành. Nghe thời gian trên đoá hồng. Mơ ngàn cánh bay đàn bướm say. Lời gió mây ru trong vòng tay. Ngày đã qua, người.
Tác giả: Chưa Biết
Trên tường cây đàn gỗ chỉ còn bốn dây nhuộm cũ màu thời gian. Lâu ngày dây đàn đã hoen màu rỉ chỉ còn dáng dây mỏng manh. Khi buồn ông lại lấy cây đàn cũ ôn lại những kỉ niệm xưa. Tiếng đàn vẫn đầy ắp tình đồng chí của người.