Tác giả: Khánh Đơn
Ca sỹ thể hiện: Nhật Kim Anh
Sao trên trời, dường như sao cũng hiểu em đang nhớ người. Từng vì sao lấp lánh trên cao, cao vời. Anh cũng như vì sao mà em không thể với. Anh vô tình mà sao em vẫn giữ trong tim bóng hình. Và hình như tiếng nói con tim.
Tác giả: Chưa Biết
Dù có ra sao vẫn là anh, bề ngoài ra sao anh cũng là anh. Sao em quan tâm những điều vô lý, để rồi trong em có những suy nghĩ. Nước mắt em rơi là vì điều gì, nước mắt họa bì chắc ai cũng.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Ca sỹ thể hiện: Vũ Hoàng
Quá khứ khi xưa đã ngủ quên. Em đến bên tôi trong nỗi sầu. Miệng đời đàm tiếu cay đắng tôi sao động. Hờn ghen tôi khiến em lệ rơi. Nước mắt vỡ tan hòa vào mưa. Quá khứ ai chưa qua một lần. Muộn màng xin lỗi lau khóe mi lăn.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Yêu một người khổ lắm phải không anh. Muôn trắc trở duyên lành đâu trọn vẹn. Dù nghĩa nợ biết bao lần vun vén. Nhưng câu tình tiếng hẹn vẫn chênh chao. Em thầm mơ những giây phút ngọt ngào. Chân thành trải xuyến xao tròn.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Kiều Oanh
Cố quên người. Bao lần nhắc trái tim đừng nhớ nhung hoài. Cứ thiêu thân tìm theo ánh sáng loang dài. Mối oan tình tự ta trói lại. Lỡ yêu rồi. Chân thành mấy cũng riêng mình mãi mong đợi. Cố trao cho người trọn ước muốn.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Vần thơ nhỏ tấm chân tình em viết. Gửi trao anh tha thiết mộng duyên lành. Mơ đến ngày thôi hết cảnh mong manh. Ân nghĩa vẹn tơ mành chung một lối. Anh hãy hiểu tuy tình dù có vội. Nhưng chân thành nào gian dối chi.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Em muốn gói trong tim từng kỷ niệm. Buổi ban đầu lỡ chiếm ngự hồn tâm. Bởi yêu anh mặc sóng gió thăng trầm. Hoài giữ vững tháng năm tình bất diệt. Dù đôi ngã vẫn luôn tràn tha thiết. Hai phương trời da diết sợi nhớ.
Tác giả: Mai Lâm
Ca sỹ thể hiện: Vũ Khanh
Mùa hạ bâng khuâng đi rồi. Hà nội ơi có nghe thu về. Vàng hoe sắc nắng trên hè. Thu thu chưa tới nhưng hồn thu đã tới. Chiều lạc lối buông theo làn tóc. Hồ tây ngân nga chuông chiều. Ngẩn ngơ dương liễu nghiêng soi.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Nghe anh nói tim mềnh thổn thức. Bao ngày rồi rạo rực ngổn ngang. Thầm mong dệt mối tơ vàng. Ta- mình hưởng trọn mênh mang tình nồng. Thôi hết phải ngóng trông chi nữa. Bởi em là điểm tựa ngày mai. Rồi đây trên nẻo đường.