Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Phạm Phương Thảo
Cát bay trong dòng sữa mẹ. Ôi miền quê nghĩa nặng tình sâu. Câu ca xưa gừng cay muối mặn. Gừng cay muối mặn. Xin đừng quên nhau. Răng mà nghe ngọt mát ân tình. Thương thương câu vì yêu từng lời ru. Mẹ ru con, mẫu tử tình.
Tác giả: Sơn Hạ
Ca sỹ thể hiện: Lưu Ánh Loan
Quê em giữa miền sông Hậu. Trái ngọt cây lành. Đồng ruộng xanh tắm trăng thanh. Ven sông mát rượi bóng dừa. Gió đưa câu hò nhịp nhàng theo mái chèo khua. (Hò ơ... Ơ... Hò .. Ơ... Hò ... Ơ hò hò ơi...). Ai về ngã.
Tác giả: Phạm Thế Mỹ
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Sơn; Chế Linh; Chế Thanh
Trên con tàu về lại quê hương. Ta đã qua đồi lau trắng xóa. Ta đã qua rừng cây xanh lá. Thấy không em nương lúa chiêm vàng. Mái tranh xưa rủ bóng tre làng. Đàn em vui tiếng trống trường tan. Trên con tàu về lại quê.
Tác giả: Chưa Biết
Chiều quê đàn trâu ra đồng về. Dòng nước mênh mông cánh đồng vàng bên sông. Tôi bé ngồi trên lưng trâu già. Trâu ơi trâu nhanh mau về nhà. Mẹ đang chờ cơm rau với dưa cà. Một ngày kia tôi đi xa làng nghèo. Cuộc.
Tác giả: Anh Bằng
Ca sỹ thể hiện: Mạnh Đình & Băng Tâm
Rừng hoang đẹp nhất hoa màu tím. Chuyện tình thương nhất chuyện hoa sim. Có người con gái xuân vời vợi. Tóc còn ngăn ngắn chưa đầy búi. Ngày xưa nàng vẫn yêu màu tím. Chiều chiều lên những đồi hoa.
Tác giả: Nhật Ngân
Ca sỹ thể hiện: Như Ý & Lê Sang & Lý Diệu Linh
Anh từ miền viễn xứ phương xa. Đến bạc liêu một chiều xế tà. Nhìn dòng sông, nhìn nước biếc. Nhìn mây trắng bao la. Bao ngàn trùng xa vắng quê ta. Đến tìm em chiều vàng nắng hạ. Nhìn tre xanh, nhìn.
Tác giả: Trường Nguyên
1. Lý cái mơn. Mỏ Cày ơi, nhiều năm xa cách. Ở chốn quê xa, trong lòng nhớ mãi người ơi. Bến sông xưa còn đâu nữa những đêm hẹn hò. Giờ về đây riêng lòng ngỗn ngang. Tân Phú Tây quê tôi. Con đường thênh thang trãi rộng dừa.
Tác giả: Nhạc Bùi Quang Ân & Phan Duy (Cổ), thơ Vũ Thương Giang
Ca sỹ thể hiện: Tấn Lợi & Hằng Ni
Nhạc:. Mười hai bến nước mênh mang. Phận em bến đục lỡ làng thuyền trôi. Anh đừng hờn trách người ơi! Hững hờ bởi tại duyên trời chẳng se. Lênh đênh lạc nẻo bến quê. Bao giờ trở lại mà thề tội anh. Lời thương vốn đã mong.