Tác giả: Phạm Duy
Trăng soi sáng ngời. Treo trên biển trời. Tình ơi. Một đàn con trai. Rủ đàn con gái. Ra ngồi nhìn trăng. Ra nghe chú cuội. Ngồi gốc cây đa. Cuội ơi. Để trâu ăn lúa. Nhìn mây theo gió. Miệng ca bồi hồi. Ta yêu.
Tác giả: Nguyễn Hoàng Thuận
Ca sỹ thể hiện: Đan Trường; Khắc Quốc Hải
Hôm qua anh vô tình trông thấy. Người yêu cũ đang bước cùng ai đấy. Dẫu vẫn biết đôi mình đã chia tay. Nhưng sao cảm giác mắt anh thấy cay cay. Con đường đó đã từng rất thân quen. Những quán xá ven đường vẫn nguyên.
Tác giả: Trần Tiến
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Trần Tiến
Ðược tin bà chị hay buồn của em. Ðược tin những người không còn tình yêu. Cuộc đời mà lại xót xa. Thì sao cây táo nở hoa. Thì sao giếng nước trong veo. Sao con đường me xanh đến thế. Sao anh lại yêu em đến thế. Ôi con.
Tác giả: Anh Thi Đi
Ca sỹ thể hiện: Thanh Sử (Beat); Lan Phương (beat); Thanh Sử
Đường về nhà em trước ngõ nhà anh. Có hàng dừa xanh xỏa tóc trên cành. Những hoa trinh nữ hồng đôi má. Dấu chân em thơm ngát cỏ xanh. Đường về nhà em vui bước tươi xinh. Đường vào tim anh ai nỡ vô tình. Nhìn dấu chân em.
Tác giả: Quan Chí Thành
Ca sỹ thể hiện: Thuỳ Dương
Từng bước tôi đi âm thầm trong đêm khuya. Lòng nhớ miên man về những đêm xưa. Cùng em chung nhịp bước. Dù đã xa xăm mà sao vẫn còn hoài nhớ. Thuở ấy bên nhau vui vầy bao đêm sâu. Dệt giấc yêu đương hạnh phúc mai sau. Cùng.
Tác giả: Trần Thanh Tịnh
Ca sỹ thể hiện: Hạ Vy
Đời tôi là Ni Cô. Đầu xanh tự bỏ bao giờ. Không còn tóc bay bụi gió. Nên sống đời đẹp như mơ. Đời tôi là Ni Cô. Tương chao dưa muối thanh bần. Tiếng chuông hoà theo tiếng mõ. Hương thơm ngào ngạt tương lân. Trên tôn.
Tác giả: Thanh Sơn
Ca sỹ thể hiện: Tốp Ca Thiếu Nhi; Phương Mai; Lưu Bội Trân; Không Lời
Trường làng em có hàng tre xanh. Cây rợp bóng mát yêu đời yên lành. Nhịp cầu tre lối về nhà em. Qua rẫy nương xanh thấy vui êm đềm. Tình quê hương gắn liền yêu thương. Bao mùa mưa nắng em vẫn đến trường. Thầy cô em.
Tác giả: Nhật Kim Anh
Ca sỹ thể hiện: Nhật Kim Anh
Người đã rời xa mái nhà từ biệt con thơ. Về nơi ấm êm giàu sang quên cảnh cơ hàng. Mọi người xung quanh đều cười chê, tình nghĩa phu thê anh vội quên. Giờ anh mới hay giờ nên tìm quay trở về. Giờ có còn chi tiếng cười ngày.
Tác giả: Ngọc Loan
Nhìn mãi những nụ hồng xưa đã phai. Tôi nghe kỷ niệm cay mắt ai. Nhìn mãi nhìn tận vào trong nỗi đau. Tôi nghe trong lòng nhiều chua xót. Dĩ vãng hiện về như giấc mơ. Nhìn mãi nhìn tận vào trong bóng đêm. Tôi nghe.