Tác giả: Trung Quân
Ca sỹ thể hiện: Đan Trường
Chắc khi ấy có lẽ chúng ta vẫn chưa hiểu nhau, quá tin vào bao lời tiên tri đó. Lời tiên tri ngày xưa đã nói chúng ta không xa rời. Sao bây giờ hai ta mỗi đứa một nơi? Phút giây ấy anh đã quá tin vào một tình yêu dẫu muôn.
Tác giả: Thái Hùng & Trung Quân
Ca sỹ thể hiện: Sơn Ca
Ngập ngừng trông thấy anh trên phố đông người. Nhìn tình yêu ngỡ như đang hé môi cười. Lời tình yêu trào dâng trong em. Mà anh đâu hay em đã xuyến xao từ đây. Và rồi trong giấc mơ em thây anh cười, mình cầm tay sánh vai.
Tác giả: Trung Quân
Ca sỹ thể hiện: Đan Trường
Màn đêm đang buông rơi nhanh bên hiên nghe lạnh trái tim. Chợt nghe không gian hoang vu âm u khi đã vắng người. Giờ em nơi đâu hay chăng nơi đây lòng vẫn nhớ em. Khi xa em mới hay rằng anh đã sai. Ngày xưa đôi ta bên nhau.
Tác giả: Trung Quân
Ca sỹ thể hiện: Đan Trường
Có đôi lúc anh thấy con tim mình sao nhói đau. Vì khi thức giấc bên anh bỗng nhiên chợt thiếu vắng em. Vì em đã hững hờ hay vì anh vẫn mơ? Giấc mơ anh đang gần bên em! Nếu như thế hay chúng ta tạm rời xa nhé em! Để em.
Tác giả: Trung Quân
Ca sỹ thể hiện: Đan Trường
Tìm về chốn ấy lê bước chân lang thang. Đi về đâu khi em đã xa rồi. Một thời đắm đuối ta có nhau bên nhau. Nhưng giờ sao người đành lãng quên. Hỡi em!!! Nghìn trùng sóng gió đưa bước chân em đi. Anh ngồi đây một mình.
Tác giả: Nhạc Giáp Văn Thạch; Thơ, thơ Đỗ Trung Quân
Quê hương là chùm khế ngọt. Cho con trèo hái mỗi ngày. Quê hương là đường đi học. Con về rợp bướm vàng bay. Quê hương là con diều biếc. Tuổi thơ con thả trên đồng. Quê hương là con đò nhỏ. Êm đềm khua nước ven.
Tác giả: Nhạc Anh Bằng, thơ Đỗ Trung Quân
Ca sỹ thể hiện: Ý Lan
Quê hương quê hương là gì hở mẹ. Mà cô giáo dạy phải yêu. Quê hương là gì hở mẹ. Người đi xa nhớ thật nhiều. Con ơi quê hương quê hương là con diều biếc. Tuổi thơ con thả trên đồng. Quê hương là con đò nhỏ. Êm đềm khua nước.
Tác giả: Trung Quân
Từng tiếng bước chân về trên phố buồn, con đường khuya vắng không người, còn đó tiếng mưa ngập trên lối vắng, cho lòng ai thêm tái tê. Ngày hôm qua người sao đành tâm gian dối ? Để hôm nay lệ rơi, còn đây tiếc nuối, rồi.