Tác giả: Kim Trường Nguyên
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Thiên Kim; Beat Chuẩn
Cầm tờ xét nghiệm trên tay mà tôi rưng rưng dòng nước mắt. Trời ơi mẹ tôi đã mang trong người căn bệnh nan... y. Mà có lẻ sẽ không bao giờ chữa khỏi. Sự sống bây giờ như đèn treo trước gió. Biết làm cách nào để mẹ được khỏe.
Tác giả: Anh Thư
Những vòng tròn bia một không tên. Cùng về đây quanh Đài liệt sỹ. Nơi các anh vĩnh hằng yên nghỉ. Đất và trời đau đáu nhìn nhau. Ha hà ha hà ha, hà ha hà ha hà ha. Ôi vòng tròn như giấc nỗi đau. Nêu vào tim người người đến.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Khưu Huy Vũ
Tôi thương mẹ tôi mắt mờ lưng khòm tóc phai. Bao tháng năm dãy dầu nhọc nhằn. Nuôi cho đàn con ấm no lớn khôn nên người. Mẹ tảo tần một sương hai nắng. Nhưng theo thời gian lớn dần mỗi đứa mỗi nơi. Bao tháng năm mõi mòn.
Tác giả: Sinh Hoạt
Hát cao mãi lên cho đậm đà hương khúc ca yêu đời, chim non chúng ta nghe lời Chim Xám nhắn khuyên. Dù trời nổi gió sấm sét theo Đàn mà bay với nhau. Cánh l6ng chắp liền yêu mến đùm bọc nhau. Nhớ luôn chúng ta nhanh nhẹn.
Tác giả: Đoàn Xuân Mỹ
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Vầng trăng cô đơn sau lá lấp ló. Treo gác mái phố quạnh quẽ. Với tôi nơi đây đứng chờ em. Xốn xang trái tim rộn lên. Lời yêu thương ơi chắp cánh. Lướt tới nơi người tôi yêu thương. Nói dùm với chốn đây tôi đang ngóng.
Tác giả: Trúc Hồ
Ca sỹ thể hiện: Bạch Trường Phong; Hợp Ca Asia
Bao nhiêu em bé thơ, như nụ hoa dưới mặt trời. Cười hồn nhiên tung tăng hát vang, mừng nắng tươi. Bao nhiêu em bé thơ, như nụ hoa dưới mặt trời. Rời lòng nôi trong đêm gió mưa, ra biển khơi. Mẹ yêu em thiết tha, hơn.
Tác giả: Xuân Nghĩa
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Phi Hùng
Tình cờ gặp em giữa phố biển vắng, gió hát ru khúc nhạc êm đềm. Mình bên nhau, bỗng quên ngày tháng, nắng hôn vai cho em dỗi hờn. Khi ta bên nhau, sao tháng năm kia không quên lối về hỡi người. Cho tôi yêu em, yêu mãi.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Nhật Tuấn
Bởi con đường hẹp một mình, cho nên hai đứa vô tình sánh vai. Bởi cơn gió thích đùa dai, tóc em phải mượn tay ai gỡ dùm. Bởi con chim hót ngập ngừng, để ai đang nói nửa chừng lại thôi. Bởi trời bất chợt mưa rơi, để trong tán