Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Lý Diệu Linh; Đinh Thiên Hương; Ngọc Thảo
Biết bao nhiêu lần khóc thầm mình tôi. Khóc phận bèo trôi duyên nợ lỡ làng. Ngỡ ngàng vừa mới hôm qua. Vòng tay người bờ môi ấm. Sao bây giờ khổ đau âm thầm. Biết yêu anh là chấp nhận khổ đau. Chấp nhận đến sau mang.
Tác giả: Trường Nguyên
Ca sỹ thể hiện: Beat Karaoke; BEAT HAY; Lê Trường
Nam: Út ơi. Đưa giúp anh qua sông Út ơi. Nữ: Anh hai chờ em xíu em qua liền. Ủa anh hai mới về hả ? Nam: Út , anh mới về. Nữ: Anh hai về khi nào anh hai lên lại sài gòn. Nam: Lần này về anh định ở đây luôn. Anh không.
Tác giả: Nhạc Ngoại [Lời Việt: Mỹ Ngọc]
Nhớ về em đêm mộng ngày mơ. Tà áo trắng bay nón nghiêng che e thẹn. Bước hồn nhiên lay động hồn thơ. Lòng vẫn ngóng trông dẫu đâu ai hẹn. Trời đã se duyên nợ. Ðường bỗng vui ngập cánh hoa nở. Vẫn mình ta âm thầm dệt mơ.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Trần Lực
Anh đã đi muôn nơi. Vẫn nhớ về quê em Hà Tĩnh. Một vùng quê tha thiết ân tình. Anh đã đi muôn nơi. Chiều nay về tắm mát dòng. Biển Thiên Cầm xôn xao mùa nắng. Hà Tĩnh dù đi xa. Vẫn còn nợ duyên duyên nợ. Ngày ấy mình ***.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Trung Hoa)
Ca sỹ thể hiện: Phương Anh
Chiều hoàng hôn, mây tím lững lờ hồn vương. Tình lưu luyến ánh mắt gợi bao mến thương. Người sao nỡ, sao nỡ phũ phàng để cho. Nỗi sầu, ngày đêm buốt giá hồn em. Hẹn từ kiếp trước nay mới gặp nhau. Dãi dầu năm tháng.
Tác giả: VÕ QUANG HÂN
Nỗi nhớ khôn cùng em biết không? Nhiều đêm thức trắng lệ tuôn dòng. Âu sầu dạ rũ vì trông ngóng. Ảo não thân gầy bởi đợi mong. Gác vắng đìu hiu đau xót phận. Phòng đơn lạnh lẽo tái tê lòng. Nên hoài nguyện ước câu duyên.
Tác giả: Trần Hữu Đông
Tiếng hát gởi về đâu, cho sông sâu biển rộng. Hay cho một lời hẹn, vụt mất phía hoàng hôn. Tiếng hát mang nỗi buồn, đi trong chiều thương nhớ. Mắt còn xanh lời lá, môi còn mượn lời chim. Ừ may có trái tim,
Tác giả: Chưa Biết
Thôi thì ta không đến cùng nhau. Vườn liễu se duyên kết lụa đào. Thôi thì như thể người xa lạ. Dấu một mối tình trong ước ao. Thôi thì em nên biết làm chi. Buồn tủi chi em có được gì. Thôi thì như thể người xa lạ. Lối cũ.