Tác giả: Canh Thân
Chiều dâng miên man trong khói sương lam qua ngàn lá thu vàng. Trời thu hiu hiu muôn ánh trăng lan mơ hồ trên xóm làng. Bừng trong hơi thu man-mác gió êm ru vài tiếng tơ đàn. Xen cùng ngàn lời hò reo vang vang. Về miền.
Tác giả: Phan Văn Hưng & Nam Dao
Ải Nam Quan ơi ta đã mất tên em. Như một phần hồn tự nghìn năm. Lòng ta đau như ai đem dao. Xé nát da non cứa trên thịt gan. Rừng chiều nay trong cơn gió bấc thê lương. Như trăn trở một giòng sử đắng. Hằn trên mỗi.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Khánh Ly; Ba Chéo - Apollo - KMS105 (Nghịch Compressor)
Một ngày năm bốn, cha bỏ quê xa. Chốn đã chôn nhau, cắt rốn bao nhiêu đời. Một ngày năm bốn, cha bỏ phương trời. Một miền Bắc tối tăm mưa phùn rơi. Một ngày năm bốn, cha bỏ Sơn Tây. Dắt díu con thơ, vô sống nơi Biên Hòa.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Khánh Ly
Một ngày năm bốn cha bỏ quê xa. Chốn đã chôn nhau cắt rốn bao nhiêu đời. Một ngày năm bốn cha bỏ phương trời. Một miền Bắc tối tăm mưa phùn rơi. Một ngày năm bốn cha bỏ Sơn Tây. Dắt díu con thơ vô sống nơi Biên Hòa. Dù.
Tác giả: Phan Văn Hưng
Ca sỹ thể hiện: Phan Văn Hưng
Chúng đi buôn buôn tước buôn quyền. Chúng đi buôn cho nước đảo điên. Chúng đi buôn buôn núi buôn non. Buôn tủi hờn buôn cả giang sơn. 1-Chúng đi buôn buôn sắc buôn sầu. Chúng đi buôn nước mắt lòng đau. Chúng đi buôn.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Hoàng Rapper
1. Sau hơi một chút men say. Tôi loay hoay về với căn phòng. Bừa bộn mọi nơi, ôi giang sơn của tôi. Không quan tâm cuộc sống lem nhem. Buồn buồn thì tìm một bộ phim xem. Hoặc làm bạn với trò game. Cứ nói tôi sống.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Duy Quang
Dường như nghe đâu đây tiếng người. Ngày hôm qua im tiếng im hơi. Người xưa nay thường che mặt lại, bỗng hôm nay không ai là không cười. Dường như tôi yêu ông láng giềng. Người xa xôi ai cũng như quen. Còn yêu thêm cả.
Tác giả: The 199X, Yuni Boo
Ca sỹ thể hiện: Nam Anh & Yuni Boo
Một chiều tàn nắng phai. Nhìn theo dáng ai khuất sau lưng đồi. Bỏ lại đây là những tháng năm biết bao ngày sương gió. Người theo chốn phiêu bồng. Để lại đây nỗi nhớ rêu phong. Có người hoài thương ước hẹn trăm năm. Em nỡ.