Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Hà Anh Tuấn
Ngày xưa còn bé. Tôi đi, trên con đường đê. Và tôi còn nhớ. Mưa bay, theo những cánh diều. Ai mang theo gió. Nghiêng nghiêng đôi cánh diều. Ước mơ ngày mai, sau bao năm tháng. Con tim tôi vẫn chờ, giấc mơ đừng.
Tác giả: Chưa Biết
Ngày xưa còn bé, tôi đi. Trên con đường đê. Và tôi còn nhớ mưa bay. Theo những cánh diều. Ai mang theo gió đến nâng đôi cánh diều. Ước mơ ngày mai. Sau bao năm tháng con tim tôi vẫn chờ. Giấc mơ đừng phai. Giờ.
Tác giả: Nhạc Sĩ: Trà Bình
Ca sỹ thể hiện: Cao Hoàng Nghi; Nguyễn Cường; Cao Cường; Hoàng Diễn
Tạm biệt làng quê anh đi xa lên đường theo tiếng gọi. Canh giữ đất trời cho những cuộc đời thêm ấm no. Tạm biệt em nhé bao yêu thương ta gửi cho nhau. Em hứa đợi chờ ngày anh về mình nên nghĩa trầu cau. Rồi một chiều mưa.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Quang Minh
1. Vàng bóng chiều rơi. Sợi buồn vương theo lối. Dấu chân xưa mờ phai. Cuộc tình nay đã khuất. Xa mờ theo tháng ngày. Gởi cánh chim bay về thương nhớ ai chiều nay. 2. Nhìn tháng ngày đi. Tuổi vàng như.
Tác giả: Vũ Đức Hạnh
Ca sỹ thể hiện: Bảo Vân; Băng Nhi; Kim Thoa; Lương Quốc Thiên
Tình Thắm Ngày Xuân. Ca sĩ: Bảo Vân. Sáng tác: Vũ Đức Hạnh (2015). PK1. Xuân đến đây rồi tôi gởi lời thăm. Gởi cánh thiệp hồng nhân dịp đầu năm. Gởi tình về nơi xuân ấy. Bao mùa rồi mai nở hoa. Xuân giờ có còn đậm.
Tác giả: Nguyễn Thế Châu
Ca sỹ thể hiện: Võ Thành Phê & Thy Trang (Tân Cổ)
Nhìn cánh phượng rơi rơi. Sao nghe tim mình dường như rướm máu. Xác phượng hồng hòa trong hư ảo. Theo gió bay vào làm xao xuyến lòng ai. Như nhắc nhở buổi chia tay. Rồi mai đây mỗi đứa một con đường. Xa mái trường thân.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Lệ Thủy & Trọng Hữu
Nói lối, Nam:. Xa lắm Tam Nông giữa Tháp Mười.. Tôi về thăm lại một người xưa.. Mấy độ tròn trăng lòng thương nhớ.. Nhớ tiếng đàn em nhớ tiếng ca .. Nói lối, Nữ:. Biên giới xa anh giữ đất trời... Ba năm hò hẹn một niềm.
Tác giả: Hoàng Thi Thơ
Ca sỹ thể hiện: Phượng Vũ; Hoàng Lan; Nhật Trường; Hương Lan; Quỳnh Dung
Một mùa Đông có khách đa tình đến miền cao nguyên. Đây miền thần tiên giữa lúc hoa đào mang buồn vào duyên. Đà Lạt ơi! Khách nghe tiếng giận hờn. Cánh hoa rớt ngoài trời đắng cay rớt vào hồn, rồi khách thấy buồn,