Tác giả: Cổ Nhạc & Văn Hường
Ca sỹ thể hiện: Văn Hường; Văn Hường
Buồn thay vì tôi là thân nam nhi, thân mày râu, thân mày râu, nhưng mà không có quyền trong nhà. Vì thương vợ tôi nên không đôi co, không rầy la, khi cùng nhau, canh không ngon với cơm hổng lành. Bà con gần xa họ không.
Tác giả: Cổ Nhạc & Văn Hường
Ca sỹ thể hiện: Văn Hường
Chết rồi, chạy, chạy, bảo vệ cho Tào, bớ chư tướng. Ớ, ứ phen này nó hết cả rồi, hết quân, hết tướng. Hết hậu ủng, tiền hô, hết kim bào xa mã. Tất cả đã tiêu tan vì lửa đỏ. Đã chìm sâu dưới đáy Trường giang. Còn lại mình.
Tác giả: Cổ Nhạc & Văn Hường
Ca sỹ thể hiện: Văn Hường
Nghĩ tức tối mấy đêm rồi không ngủ được. Giận cô Hai lùn đã Lỡ Bước Sang Ngang. Để thân tôi như Lỡ Bước Sang Ngang. Đành ôm hận với Lỡ Bước Sang Ngang. Bỗng một hôm tôi gặp nó đang ngồi ăn bún riêu. Ở tại chợ Cầu Ông.
Tác giả: Dân Ca
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Bông bông bông xanh ư ư. Thôi bông mà trắng kìa lại bông vàng. Bông mà lê tang tình bông lựu. Ờ i i i i i i i là hụê. Ơ ơ hụê hường ừ ư bông. Thôi lại nở bông ta là khuê. Ơ ơ hụê hường ừ bông. Bông thôi lại nở.
Tác giả: Dân Ca
Trồng hường phải khéo che hường - hò ơ, ơ rằng ơ qua tu hỡi mà chè hương. Nắng che mưa đậy cho hường - hò ơ, ơ rằng ơ qua tu hỡi mà trổ bông. Lời 2:. Trồng hường bẻ lá che hường - hò ơ, ơ rằng ơ qua tu hỡi mà.
Tác giả: Cổ Nhạc & Văn Hường
Ca sỹ thể hiện: Văn Hường & Mỹ Châu; Văn Hường & Mỹ Châu
Ngồi buồn giận thay chồng con. Vì đâu nợ duyên vì lá lai. Oái oăm làm sao. Ngày với tối ăn no. Rồi đi sáng đêm. Em đây mắc công chờ cơm. Anh hổng đưa tiền lương. Bởi anh thua hết trơn còn đâu. Em chán chê chồng con làm.
Tác giả: Cổ Nhạc & Văn Hường
Ca sỹ thể hiện: Văn Hường & Mỹ Châu; Văn Hường & Mỹ Châu
Ngồi buồn giận thay chồng con. Vì đâu nợ duyên vì lá lai. Oái oăm làm sao. Ngày với tối ăn no. Rồi đi sáng đêm. Em đây mắc công chờ cơm. Anh hổng đưa tiền lương. Bởi anh thua hết trơn còn đâu. Em chán chê chồng con làm.
Tác giả: Cổ Nhạc & Văn Hường
Ca sỹ thể hiện: Văn Hường
Ai có biết cho đời tôi trống trải. Thiên hạ người ta thì vợ bảy, vợ ba. Còn tôi, còn tôi cứ hủ hỉ với má nó ở nhà. Ăn cơm nguội, uống nước trà hoài cũng chán. (Vọng cổ). Bởi vậy cho nên qua một đêm dài nằm gác tay.