Tác giả: TRẦN TRUNG
Rạo rực niềm vui, nhớ về thăm Mẹ. Rộn ràng bàn chân, đường quê mong nhớ. Mẹ già của tôi, như cây khô chồi biếc lên xanh. Tươi ánh mắt nụ cười long lanh. Nắm đôi bàn tay, nghe Mẹ nghẹn ngào. Niềm vui sướng, theo dòng lệ.
Tác giả: Ngọc Sơn (trẻ)
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Sơn; Ngọc Sơn (Những Tình Khúc Về Mẹ)
Thức trắng đêm nay con nhớ mẹ hiền. Dáng mẹ hao gầy tóc đã điểm sương. Ngày đêm gian nan vất vả. Xá chi nắng mưa dãi dầu. Nuôi đàn con nhỏ mà vui. Mẹ ơi! con nhớ làm sao. Bữa cháo ngày rau. Bên nhau dưới mái tranh.
Tác giả: Thiệu Kỳ Anh
Nước mắt giờ là ... để chúc nhau thôi ... Anh lại về, em ra đi ... thôi em cứ đi ... Anh lại về, dù tình yêu đã mất. Anh lại về, dù biết nước mắt không làm vơi đi nỗi đau. Tình yêu đó ... đã chết một chiều mưa năm xưa.
Tác giả: Chưa Biết
Cuộc sống trần gian ai cũng mong giàu sang. Ai cũng mong sướng vui hơn bần hàn. Nhiều lúc thức trắng vì cơm áo gạo tiền. Ta nặng vai biết ra sao ngày mai. Đời lắm sương gió thương đàn em còn thơ. Thương mẹ cha vẫn lom.
Tác giả: Chưa Biết
Chỉ là giấc mơ đêm qua. Anh đã thấy em về nơi đây. Lặng yên nhìn ngắm...hình bóng mờ phai. Vắng xa môi cười vụt tan nhiều đắm say. Chỉ là gió rét đôi vai gầy. Ngờ đâu chính anh không đổi thay. Vì anh còn yêu mãi. Vì.
Tác giả: Sơn Hạ & Quang Lê
Lại một mùa xuân, hoa mai không muốn cười. Nơi quê nghèo, mẹ già nhớ thằng con. Thằng Đồng năm nay, sao không về ăn Tết. Mẹ ngồi trông con, mà con vẫn chưa về. Lại một mùa Xuân, xuân chưa mang tiếng cười. Xuân năm nào.
Tác giả: Nhac: Hùng Dũng & Thơ: Lâm Tẻn Cuôi
Mai tôi về, thăm bến cũ, em có còn nơi ấy chờ tôi không, bao nhiêu năm, phiêu lãng nơi quê người, có lẻ bây giờ, thuyền đã sang sông, mai tôi về, thăm lối cũ, nơi sân trường, ghi dấu cuộc tình xưa, đôi môi xinh, tha.
Tác giả: Chưa Biết
Về quê hương một ngày nắng đẹp. Vời vợi Kim Nhan mây vương đỉnh núi. Dòng Sông Lam vẫn bên lở, bên bồi. Qua bao thăng trầm xanh lại đất Trà Lân. Câu ví * bồi hồi xao xuyến. Tri Lễ qua cầu ai ngả nón bên sông. Xẻ dọc.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Bùi Anh Tuấn
Ngồi lại bên nhau khi mùa đông dường như bắt đầu. Ngồi lại bên anh như ngày xưa em đã từng. Từng là muôn nỗi nhớ, từng là bao nước mắt. Từng là giây phút yêu nhau. Chuyện mình qua đi khi thời gian dần phai mất rồi.