Tác giả: Chưa Biết
Ngủ vùi cùng ký ức về trong giấc mơ luôn gọi tên. Đôi khi tôi muốn cố quên đi, nhưng xoá sao ngàn vết dấu. Thèm trở lại nơi đã từng, ngày đó khi ta gần bên. Rồi một ngày em đã quay lưng, trong cơn mưa tháng 5...
Tác giả: Phạm Văn Chương
Ca sỹ thể hiện: Khoa Nguyễn; Khoa Nguyễn
Giọt mưa rơi rơi lung linh trên những chiếc lá. Làm xanh thêm ngọn đồi diệu kì có gió mát. Nơi tình yêu ngày xưa chúng ta vẫn hay ngồi cạnh bên nhau. Từ khi em ra đi mang theo những nỗi nhớ. Lòng thầm mong quên em nhưng.
Tác giả: Thái Thịnh
Ca sỹ thể hiện: Quang Vinh; Lương Tùng Quang
Ngày mai chúng ta sẽ không còn bên nhau. Làm sao giữ cho người đừng vội đi mau. Làm sao để nói hết những câu ân tình. Lỡ mai này còn được mấy tin yêu. Ngày mai chúng ta sẽ không còn bên nhau. Làm sao giữ cho lòng mình đừng.
Tác giả: Tony Việt
Thu vừa đi để lại dấu chân. Biết không gian buồn. Giây phút ta nhìn nhau không lời. Trên hàng mi đọng lại nỗi đau. Những cơn mưa lạnh lùng ngập lối. Lặng thinh về khuya bắt đầu. Lạnh giá cô đơn tìm về bên em. Anh.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Trà My
Một mình lặng lẽ. Bước đi trong chiều. Để một lần thấy dấu. Chân đìu hiu. Lòng này nặng trĩu. Nói lên bao điều. Những điều thật khó. Với ai từng yêu. Nói gì đi tình yêu hỡi. Phải làm chi cho. Vơi đi buồn bã. Những hạt.
Tác giả: Trần Thái Vũ
Bàn chân anh đang bước. Vội qua nơi con phố. Mà ngày xưa ta vẫn bước. Cùng nhau trên lối hẹn hò. Từng dấu chân như in hằn trong tim. Giờ em đang nơi chốn nao? Hàng câu xưa ngơ ngác. Nhìn anh như muốn hỏi. Người tình đâu.
Tác giả: Hà Phương Anh
Chiều nay cơn gió lạc loài bay về phố xưa. Theo sóng vỗ về, hàng cây trút lá đâu bóng người xưa. Sông lặng lờ về đâu, tìm theo dấu chân. Con dốc cao hoài con dốc cao hoài về đâu hỡi em. Về đâu ... mây lạc.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Khánh Phương; Khánh Phương
Đã, bao ngày qua ta mãi đi tìm. Dấu chân ngày xưa nhỏ bé yêu kiều. Dù cho bão giông kéo đến. Vẫn mong chờ người em yêu dấu. Ôi thời gian, có như ngừng trôi để níu Trân yêu. Trong phút giây nỗi đau dường như quặn lại. Một con.
Tác giả: Trần Huân
Mùa thu đã rơi trong chiều vàng, hoàng hôn tím che ngang lưng trời. Mình tôi bước lẻ loi dấu chân buồn, không có em trong lòng quạnh vắng. Mùa thu gió hắt hiu tình sầu, đường nay vắng bóng em đi về. Lòng se sắt.