Tác giả: Hàn Ngọc Bích
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Anne; Minh Hạnh (DRM)
Mặt trời soi rực rỡ, gió đùa tóc em bay. Giỏ cơm trên tay, em đi đưa cơm cho mẹ em đi cày. Mẹ ơi, mẹ nghỉ tay, trời trưa vừa tròn bóng. Mẹ ăn cơm cho nóng mà để trâu cho con chăn (ớ) chăn trâu. Mai đây lúa thơm xóm thơm.
Tác giả: Hàn Ngọc Bích
Đưa cơm cho mẹ đi cày. Mặt trời soi rực rỡ, gió đùa tóc em bay. Giỏ cơm trên tay, em đi đưa cơm cho mẹ em đi cày. Mẹ ơi, mẹ nghỉ tay, trời trưa vừa tròn bóng. Mẹ ăn cơm cho nóng mà để trâu cho con chăn (ớ) chăn trâu. Mai đây.
Tác giả: Lại Tích Phúc
Chiều nay gió cuốn lá rơi về đâu ? Em ngồi đan lá kết sầu trên tay. Ngoài kia lá úa gói kín niềm đau. Đề thơ trên lá gởi gió Thu bay. Chia tay ai biết giọt buồn ướt mi. Môi hoa em đã khép nụ xuân thì. Chiều nay đan.
Tác giả: Võ Tá Hân
Em còn có một mình anh. Nghiêng tai anh lại nhủ thầm em nghe. Tinh hoa đất nối liền trời. Trời cao đất rộng còn đôi đứa mình. Cho anh tựa đôi vai mềm. Đùa mái tóc bồng dừng chân giang hồ. Tóc dài em hãy còn xanh.
Tác giả: Thanh Sơn
Ca sỹ thể hiện: Khắc Trung; Phương Dung (trước 75)
Vào chuyện khi xưa hai đứa mới quen nhau lòng chưa biết buồn. Một lần thơ ngây mất đi trong tim ta còn thương suốt đời. Những lúc hoàng hôn rơi anh kể chuyện nghe buồn vui có nhau. Phố lên đèn mình đi giữa kinh đô. Bao nhiêu.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Duy Quang & Thái Hiển
Hẹn em nhé, năm 2000 sẽ. Hai bên cửa hé, cho anh trở về. Từ ngày đi, theo cuộc tỉnh mê. Trăm năm nhỏ bé, trăm năm bộn bề. Hẹn em nhé. Kể chuyện nghe, những thoáng chia ly. Ngày xưa đó, chia tay vội vã. Trăm năm rộn.
Tác giả: Nhạc Ngoại [Lời Việt: Phạm Duy]
Ca sỹ thể hiện: Thanh Lan; Paolo (trước 75); Chưa Biết
Nào đưa tay anh nắm. Và em nếu ngoan ngoãn. Thì anh sẽ đưa tới. Núi, đỉnh núi cao vời. Rồi em sẽ bỡ ngỡ. Sao trời mây xanh đẹp quá? Im, rồi anh sẽ cho biết. Trên đỉnh núi im lìm. Ðôi ta bên nhau nơi cao vút, nơi mịt.
Tác giả: Nguyễn Minh Anh
Ca sỹ thể hiện: Nhật Quốc & Tân Quốc; Nhật Quốc & Tấn Quốc
Kể chuyện cổ tích trông thế giới giấc mơ. Hai hoàng tử sinh đôi đi lạc vào trần gian. Vì đời vui quá nên không muốn quay về. Lòng thầm ao ước có trái tim yêu mình. Và rồi lúc đó hai hoàng tử sinh đôi. Đã được nàng tiên.