Tác giả: Nguyễn Nhất Huy & Mạnh Quỳnh (Vọng Cổ)
Ca sỹ thể hiện: Mạnh Quỳnh; Phước Thọ
Chiều xuống, lá khô rơi, người đi đã không quay lại. Ngoại đứng dáng lưng cong, một con đò qua mấy sông. Ngoài kia mây trắng bay, miền quê nắng mưa bao ngày. Tóc xanh bây giờ đã pha thêm màu mây. Ngày đó mái tranh.
Tác giả: Xuân Hồng & Viễn Châu
Vọng cổ. Bóng ai thấp thoáng dười trăng có phải anh giải phóng quân về thăm xóm nhỏ,để nhớ lại ngày nào sóc Bom Bo còn mịt mờ trong khói lửa người Bom Bo sống giữa căm ……hờn. 1/ Các anh đã dựng lại những túp lều tranh đổ.
Tác giả: Lý Vũ Duy Phương
Lối. Đứng bên bờ sông Hậu nghe con sóng hát. Một dãy mây trời xanh ngát mênh mông. Bến đò đưa tuổi thơ đầy kỉ niệm. Có bước chân người về lại quê xưa. Vọng cổ. Cánh chim trắng tung bay tìm về nơi tổ ấm, xa cách bao năm.
Tác giả: Trần Thiên Hùng
Ca sỹ thể hiện: Thế Hùng; Ái Linh & Thiên Hùng
(I). Nam : 1- (------) (------). (------) Cất tiếng kêu (xg). Giữa đêm trường (hò) Bớ Nhạc đại ca (oan). Hồn thiêng (liu) anh hãy quay về (xàng). 2- Qua mấy từng (xề) khói hương lạnh giá (ú). Nhạt nhoà sương khuya (liu).
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Huyền & Đăng Vũ
Đồn Vắng Chiều Xuân. Đầu xuân năm đó anh ra đi. Mùa xuân này đến anh chưa về. Những hôm vừa xong phiên gác chiều. Ven rừng kín hoa mai vàng. Chợt nhớ tới sắc áo năm nào em đến thăm gác nhỏ. Mùa hoa năm đó ta chung đôi. Mùa.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Vân Khánh
Có dòng sông nào chia cắt lứa đôi. Có dòng sông nào đò ngang cách trở. Dòng sông quê tôi. Dòng sông quê tôi một thời như thế. Ơi Hiền Lương Hiền Lương. Dòng sông hiền hoà. Tình người mặn mà. Bát nước chè xanh. Mẹ trao con.
Tác giả: Song Ngọc & Ngọc Huyền
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Huyền & Phượng Vũ
Hôm xưa tay nắm tay nhau anh hỏi tôi rằng. Những gì trong đời ta ghi sâu vào tâm tư. Không tan theo cùng hư vô. Không theo tháng năm phai mờ. Tình nào tha thiết anh ơi. Tình quê hương gợi sâu. Tình tôi anh bền lâu. Vì.
Tác giả: Viễn Châu
Ca sỹ thể hiện: Đào Vũ Thanh; Thành Sang
Hò ơi…. Lòng con thảo như giọt sương hạt bụi. Công mẫu từ như ngọn Thái Sơn. Có cha có mẹ thì hơn. Không cha không mẹ…. Hò ơi…. Không cha không mẹ như đờn đứt dây. VỌNG CỔ:. Rảo bước qua mấy nhịp cầu tre về nơi.
Tác giả: Chưa Biết
Làm viễn khách hai mươi năm có lẻ, chiều tha phương đất lạ trời xa, nhìn con tàu đi trên sóng nước bao la, lòng rộn rã nhớ quê nhà đất nước. Còn đâu nữa những buổi chiều quê êm đềm thơ mộng, ta lặng đứng bên bờ.