Tác giả: Thanh Bùi - Hoàng Huy Long
Dường như em đã biết thoáng đâu đây một hình dung cho trái tim rung động. Dường như em đã biết phút giây ngập ngừng câu yêu còn chưa dám nói. Tôi cũng từng yêu, từng nhớ mong, chớ để tình yêu vội qua tay. Và hãy nói với.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Phi Nga
Mỗi một sớm nhìn gương lại thấy buồn. Vết bầm tím lan dần trên môi. Mỗi một sớm thời gian giục vó ngựa. Mang đời tôi đi vào đêm đen. Mỗi ngày trôi đời tôi một ngắn lại. Vó ngựa phi vội tới vực sâu. Vó ngựa ơi chậm thêm một.
Tác giả: Trung Quân
Ca sỹ thể hiện: Đan Trường
Chắc khi ấy có lẽ chúng ta vẫn chưa hiểu nhau, quá tin vào bao lời tiên tri đó. Lời tiên tri ngày xưa đã nói chúng ta không xa rời. Sao bây giờ hai ta mỗi đứa một nơi? Phút giây ấy anh đã quá tin vào một tình yêu dẫu muôn.
Tác giả: Vũ Tuấn Đức
Ca sỹ thể hiện: Lâm Thúy Vân
Bao ngày tháng lướt trôi từ khi hẹn nhau lần cuối. Anh quay bước ra đi mù xa tít chân trời. Em còn đâu ngóng chờ bên giòng sông lững lờ. Con thuyền khi trên sóng nhấp nhô rời bến mơ. Nay tình cách đôi nơi người ơi còn.
Tác giả: Vũ Hoàng
Ca sỹ thể hiện: Đan Trường
Lời ca của biển, tiếng sóng dạt dào. Trôi vào nỗi nhớ mắt nhìn chiêm bao. Lời ru của biển bước chân ngày nào. Một lần đưa tiễn nghe lòng xôn xao. Lời tình ca của biển đôi mắt em tuyệt vời. Chứa chan hồn thánh thiện đưa.
Tác giả: Nguyễn Xuân Phương
Ca sỹ thể hiện: Thùy Chi; Trần Thu Hà; Thùy Chi
Đôi khi bên anh em mong được gần em mãi. Đôi khi em tin rằng em đã thầm yêu. Mà sao khi bên nhau em không thấy ngượng ngùng. Còn sau khi xa anh lòng em không thấy nhớ nhung. Phải vì anh vội vàng nên đành lỡ mất con tim.
Tác giả: Tuấn Phương
Một con đường vắng. Một ngọn đèn khuya. Một mình một bóng ...Em tôi. Trời khuya đầy gió. Lành lạnh giọt sương. Một mình một bóng ...hơ hơ ...đơn côi. Ta yêu em, yêu Hà Nội. Yêu những con đường ...In dấu em qua. Ta.
Tác giả: Xuân Điềm
Ca sỹ thể hiện: Hiếu Trung & Thanh Liễu
Năm ngàn năm xưa đó, con còn nhớ hay không? Mẹ thường ru con ngủ trong chiếc nôi Lạc Hồng. U u u u u. U u u u u. Quê hương ta thuở ấy trời đất rộng mênh mông. Từ Động Đình ra biển, Ba Thục tới hồ Thun. Con còn nhớ hay.