Tác giả: Vũ Tuấn Bảo
Chợt thấy em môi cười duyên dáng cặp Mắt Nai Mơ Màng ,
Tác giả: Hoàng Quý
Ca sỹ thể hiện: Hà Thanh; Thái Thanh (trước 75); Thanh Lan (trước 75); Mỹ Linh
Thuyền bơi lướt trên sóng xanh biết bao êm đềm. Con thuyền đưa tôi đến nơi thần tiên. Chùa Hương với đồi núi cao biết bao êm đềm ? Phút mơ màng quên hết ưu phiền. Chiều sương rơi còn đâu đây vang tiếng trầm theo.
Tác giả: Phạm Trọng Cầu
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Quốc Đại
Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường. Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ. ''Ai bảo chăn trâu là khổ? ''. Tôi mơ màng, mơ màng nghe chim hát trên cao. Có những ngày tôi trốn học đuổi bướm cạnh cầu ao. Má bắt được,
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Thái Hiền
Bỗng dưng yêu đời ! Bỗng dưng yêu đời ! Nhìn mây trăng trắng bay trên nền trời. Nhìn mây trăng trắng bay ra ngoài khơi. Bỗng dưng yêu đời ! Bỗng dưng yêu đời ! Tình yêu thứ nhất quê hương đẹp ngời. Rồi yêu kế tiếp năm.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Vương Dung
Con phổ vắng im trôi rớt rêu mờ ,em bóng nắng tôi theo lá cây ngã ngớn cành khô. Con phố vắng nơi chân đất tôi chạy,nghe gió nói nấp sau gốc cây là bốn mùa trôi, tuổi thơ vừa đấy từ trên cành chon von, ngày xưa vừa đấy ai.
Tác giả: Thịnh Suy
Ca sỹ thể hiện: Thịnh Suy
Chẳng thể là quá muộn khi nói lời yêu một người. Chẳng thể là quá muộn khi ta hoài tiếc một đời. Nhưng/Những lời yêu sao quá khó khăn. Kìa những tháng năm dài ta đã cùng đi bên nhau. Nhìn đoá môi em cười cho ta một vết.
Tác giả: Đại Nhân
Ca sỹ thể hiện: Đại Nhân; Đại Nhân
Bay lên theo cơn gió mơ màng. Từng muộn phiền bỗng dưng thành hạt cát. Bay lên trên những áng mây trời. Để tìm lại hạnh phúc đã đánh rơi. Mây trong xanh ve vuốt dịu dàng. Lòng nhẹ nhàng bình yên tựa buổi sáng. Bay lên.
Tác giả: Trần Lưu Hoàng
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
1. Ðêm xưa sao sáng trên bầu trời, nhạc ru êm hồn người, dịu dàng ngân theo gió. Nhịp nhàng trong bóng đêm mơ màng. Thiên sứ tung mây ngàn, báo tin vui trần gian. Chúc tán danh Chúa trên từng trời, hồng ân ban cho.
Tác giả: Dương Thiệu Tước
Lời 1:. Từ khi người ra đi, như cánh chim trời. Hướng theo đời phiêu-lưu, lòng ai quạnh-hiu. Từ khi đôi uyên bay, mang mong nhớ theo làn mây. Chiều xuống trên hồ reo-rắc sương mờ, ai đứng thẫn thờ.