Tác giả: Ngọc Bích
Hôm nao giữa đêm trăng mờ. Gần người em lòng thẫn thờ. Mộng về theo gió lòng cùng xao xuyến. Tình đầu xuân còn lưu luyến. Giờ còn đâu lời ước nguyền. Cùng về chung sống êm đềm. Tiếng đàn đau đớn nhớ mùa vui tàn. Khóc.
Tác giả: Chưa Biết
Từng là tất cả những gì ta đã trao. Nhưng sao nước mắt rơi buông lơi cho người sau. Chẳng thể níu giữ bước chân em ở lại. Cũng chẳng thể xóa hết vết thương đã từng sai. Nhìn về quá khứ tồn tại bao nỗi đau. Luôn cứ.
Tác giả: Lệ Uyên
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Sơn
Hạt mưa rơi rơi buồn tênh. Hạt mưa rơi rơi triền miên. Lòng rưng rưng nước mắt sầu nhớ ai. Một mình giá buốt trong lạnh vắng. Chạnh lòng muốn khóc thương tình cũ. Ngày xa đó hai đứa chung bước dưới mưa. Dòng đời qua mau.
Tác giả: Nhạc Ngoại
Ca sỹ thể hiện: Mây Trắng
Tiếng mưa rơi đều dưới mái hiên. Giấc mơ ngày xưa nhìn anh ngồi âm thầm hát khúc yêu đương. Nhớ anh thật nhiều ... có hay chăng ? Ngẩn ngơ chờ mong đừng quên tình yêu của em dành mãi cho anh nhé !... ĐK :. Con.
Tác giả: Chưa Biết
Em đi về đâu... Em đi về đâu người hỡi. Từng đêm anh mong chờ hình bóng em nay (đã xa rồi). Trong đêm mình anh không quên được em người hỡi. Vì những phút đắm đuối mà đôi ta đã trao quá ngọt ngào. Gió cứ cuốn lấy em.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Đông Nhi & Bảo Anh
Thoáng thấy anh đi bên ai nơi cuối đường. Thầm trao dịu ngọt môi hôn. Đối với ai say mê quên lối về. Bỏ quên câu nói hẹn thề. Nếu biết trước bao yêu thương bao ưu tư sẽ trao về ai. Thì em đâu cần tiếc nuối. Đã biết thế nên.
Tác giả: Hoàng Phúc Anh & Lưu Quang Trung
Ca sỹ thể hiện: Phạm Anh Duy
Lại một người đi qua, lại một mình cô đơn, lại một mình ngồi trống vắng giữa căn phòng... Ngồi nhìn thời gian trôi, chỉ cần mình tôi thôi, chẳng cần ai níu kéo nữa đâu... Yêu thương giờ đã xa rồi đã bay rồi đã quên.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Lan
Giữa khi cơn sóng đời, đang xô nàng ngả nghiêng. Mai sống bơ vơ giữa chốn bạo cường. Bỗng từ đâu Lộc đến êm đềm. Bỗng từ đâu người đến như mơ. Dang đôi tay rộng, ngăn muôn trùng phong ba. Ái ân kia thắm nồng như muôn vạn.
Tác giả: Hà Nhật Linh
Trong giấc mơ em thầm gọi tên anh. Dù hai đứa hai phương trời xa lắm. Mấy ngày giận nhau. Thời gian đằng đẵng. Tóc rũ buồn, không ai vuốt cho vơi. Rừng phong vàng, lá xao xác lá rơi. Thiếu vắng anh, gom thu về trải.