Giữa khi cơn sóng đời, đang xô nàng ngả nghiêng
Mai sống bơ vơ giữa chốn bạo cường
Bỗng từ đâu Lộc đến êm đềm
Bỗng từ đâu người đến như mơ
Dang đôi tay rộng, ngăn muôn trùng phong ba.
Ái ân kia thắm nồng như muôn vạn bài thơ
Tha thiết bên nhau đắm đuối mặn nồng
Ôi, tình yêu là bức tranh màu
Ôi, tình yêu là những bông hoa
Hương thơm vô tận, nên thơ cho cuộc đời.
Nhưng tình yêu ai có đâu ngờ
Và cuộc đời không giống như mơ
Để cuộc tình tan theo gió cuốn
Giữa khi ái ân vẫn tươi xanh.
Người ra đi cho người cay đắng
Nước mắt rơi như suối không vơi
Nỗi xót xa mình ai bẽ bàng
Để đêm đêm nỗi đau càng dâng cao vời vợi.
Giấc mơ xuân đã tàn, thôi mơ gì mùa xuân
Con bướm bay đi đã lỡ đường về
Thôi đời ta giờ đã xa rồi
Xin tình yêu là thoáng mây bay
Xin như men rượu ngây say cho cuộc đời.