Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Mạnh Quỳnh; Chế Linh; Người Hát Rong; Đăng Vũ
Đừng khóc nữa em ơi. Đừng khóc nữa em ơi. Có bao giờ em nghĩ rằng. Tình yêu như trái báo thơm ngọt đắng. Và khi vỗ cánh bay rồi. Biết mất nhau rồi nói những lời thật buồn. Buồn hơn nghĩa trang ơi người hỡi. Đừng nhắc nữa.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Pháp)
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Lan; Kiều Nga; Cao Lâm
1. Em xin như là chút hương. Mong manh trên đóa hoa hồng. Hương thơm bay tràn buổi mai. Bình minh lên ngàn tia nắng. Thắm tô trên cánh hồng tươi. Tôi hân hoan ngất ngây say. Ôi! Bao nhiêu là hạnh phúc. Như bao la ánh dương.
Tác giả: Trầm Tử Thiêng
Ca sỹ thể hiện: Chung Tử Lưu; Khánh Ly; Elvis Phương
Hay tin Huyền phụ anh một đêm mưa gió. Anh băng mưa giữa đêm khuya mà trời buốt giá. Anh đi để trả thù người em phụ phàng. Anh lên đường. Anh lên đường đầu quân. Một hồi còi. Một chuyến xe. Một khẩu súng. Ðưa anh ra.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Trung Hoa)
Ca sỹ thể hiện: Châu Gia Kiệt; Châu Gia Kiệt
Đêm vắng đi trên lối mòn mình tôi đắm chìm trong men đắng, từ đây xa rôi. Đôi ta hôm nay sao các xa. Anh nơi dương gian luôn thương nhớ bóng dáng dấu yêu hôm nào. Giờ đành hối tiếc bóng em khuất xa rồi. Nơi âm u xa xôi.
Tác giả: Trần Tiến
Ca sỹ thể hiện: FM Band
Bạn yêu dấu có một thời ta từng sống bên nhau. Từng đam mê những con đường và tiếng hát. Tuổi thanh xuân ta đã qua những khu rừng. Thấm máu đào của bạn bè 367 đầy khát khao. Ta đã hát vang trời, giữa làn khói bom.
Tác giả: Thủy Lâm Synh
Ca sỹ thể hiện: Trần Hữu Kiên
CÒN NỖI BUỒN NÀO HƠN. (Thơ). Em đi rồi, em đi về đâu. Đêm nay thời gian như ngừng trôi. Chuyện tình ta do đâu tan vỡ. Em nơi nào, anh nơi nầy, lòng đang buồn. Lòng buồn như một nghĩa trang. (Nhạc). Con ta hỏi mẹ,
Tác giả: Lê Minh Bằng
Ca sỹ thể hiện: Duy Khánh
Người ơi thôi từ đây hãy xem tôi. Như là đã chết đã chết thật rồi. Tuy còn đó nhưng đã chết rồi. Chỉ đau lòng có một lần thôi. Và chỉ đau lòng trong phút giây thôi. Thì hỡi người xin đừng thương tiếc. Và lạy trời xin cố.
Tác giả: Nhạc HV Check, thơ Hà Huyền Chi
Ca sỹ thể hiện: Hoàng Vân
Ta có 4000 năm nhược tiểu. Từ phôi thai đã hơ hải lên đường. Người theo cha lên núi giáo rừng gươm. Người theo mẹ cỡi đầu sóng cả. Cha, ráng ngăn Bắc họa. Rồi cũng nghìn năm nhục nhã ngựa trâu. Mẹ, mở mang bờ cõi tới Cà.