Tác giả: Phạm Duy
Ôi ! Cao quý thay những Mẹ già trên đường tị nạn. Dưới mưa phùn hay tuyết lạnh mùa Đông. Ở Ba Lê hay ở Nữu Ước. Mẹ đứng chờ gặp quân cướp nước. Để nhổ vào mặt lũ sài lang. Ôi ! Cao quý thay những cha già đang ngồi tuyệt.
Tác giả: Nhạc Ngoại
Ca sỹ thể hiện: Duy Quang
Một mình nhớ thương vẩn vơ. Nhớ thương cơn gió hiu quạnh xưa. Từ hè vào thu người còn xốn xang hắt buồn. Tựa như hắt hiu lòng khách giang hồ. Nhớ xưa vào mùa thu ấu thơ. Lá vàng khô rung rinh gió đưa. Có cơn lạnh đầu.
Tác giả: Nguyễn Nhất Huy
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Hải; Trường Thanh
Yêu em như phút ban đầu. Để tình mình vui đến mai sau. Yêu nhau trong giấc mơ đầu. Tìm một người từ giấc chiêm bao. Theo em qua những con đường. Một nụ hồng ngây ngất yêu thương. Em qua như gió vô tình. Chiều hẹn hò em nhớ.
Tác giả: Võ Đông Điền
Ca sỹ thể hiện: Phương Hồng Quế; Mỹ Huyền; Ngọc Huyền (tân cổ); Cẩm Ly; Quang Linh
Một chiều hè đi về miền quê tôi bâng khuâng nhìn cánh diều bay. Một chiều hè lặng nghe gió hát nắng vương nhè nhẹ cánh diều xôn xao. Diều bay cho làn gió có điệu dân ca. Câu mẹ ru ngọt ngào đậm đà. Diều bay cho đồng.
Tác giả: Võ Tá Hân
Ca sỹ thể hiện: Thùy Dương
Người con gái có nụ cười quá khứ. Dựng lại một trời đã mấy năm xa. Ta thấy mây xưa chở về con trăng cũ. Vạn thọ mùa xuân nở rộ trước sân nhà. Mẹ giờ đây đã ngàn thu yên giấc. Em giờ đây nuối tiếc tuổi thơ ngây. Sao.
Tác giả: NHẠC SỸ BERTHA MỸ LINH LÂM
PHỐ CHỜ. Sáng Tác: Bertha Mỹ Linh Lâm . Phố chiều vắng em. Phố chờ cuộc đổi thay. Dòng đời tan thương. Cuộc chiến tranh bởi covid. Ngày tháng đau thương kéo dài ... Xa bạn bè xa người thân yêu. Người ra đi người còn.
Tác giả: Trịnh Nguyên Bình
Ca sỹ thể hiện: Hoàng Nhật Minh
Bài hát: Phút Luyến Lưu - Hoàng Nhật Minh. Còn đây ta trao hơi ấm này. Phút luyến lưu tiễn em về lại cuối trời mây. Cách xa vạn lý, nghìn trùng. Ta còn lại với lạnh lùng. Xa rồi người còn nhớ ta, đoạn đường dài đi qua. Giờ.
Tác giả: Võ Tá Hân
Ca sỹ thể hiện: Bích Phượng
Tôi đã đến bên bờ sông. Nhìn dòng sông Hồng ngầu đục đỏ. Như bao mùa thu từ muôn năm trước. Năm mươi năm rồi xóm làng bỏ đó. Nhưng vẫn còn mẹ hiền bên lối hoa tàn. Trông đợi người con như lúc nào cũng vẫn nhỏ. Dù cho.