Tác giả: Võ Đông Điền
Ca sỹ thể hiện: Đàm Vĩnh Hưng
Bất chợt em nhìn anh, lắng nghe từng kỷ niệm. Bất chợt anh nhìn em, nhớ những ngày xa xưa. Ta quen nhau, ta yêu nhau, ta xa nhau, chẳng nhớ độ nào? Dòng sông xanh đã trôi đi theo tháng năm, âm thầm sóng vỗ. Tuổi ngây.
Tác giả: Võ Đông Điền
Ca sỹ thể hiện: Mỹ Tâm
Dòng thời gian lặng lẽ cuốn trôi đi bao nhiêu kỷ niệm. Tuổi mộng mơ ngày ấy đã trôi đi theo cùng năm tháng. Nhớ áo trắng học trò và nhớ những phút hẹn hò. Nhớ những lúc đợi chờ một chiều xa xa tình xa tình nhớ. Áo trắng.
Tác giả: Võ Đông Điền
Ca sỹ thể hiện: Quang Linh
Một chiều hè đi về miền quê. Tôi bâng khuâng nhìn cánh diều bay. Một chiều hè lặng nghe gió hát. Nắng vươn nhè nhẹ cánh diều xôn xao. Diều bay cho làn gió có điệu dân ca. Câu mẹ ru ngọt ngào đậm đà. Diều bay cho đồng.
Tác giả: Võ Đông Điền
Ca sỹ thể hiện: Quang Linh
Rồi con chim đa đa ngẩn ngơ đứng trông về chốn xa. Còn âm vang câu ca ngày em bước chân đi theo chồng. Lời ru nghe mênh mang ngày đưa tiễn em về bến sông. Nhìn mây trôi mênh mông nơi quê chồng em còn buồn không. Thời.
Tác giả: Võ Đông Điền
Ca sỹ thể hiện: Thanh Lam; Quang Linh; Đăng Minh; Trường Thanh; Mạnh Quỳnh
Thế là dòng sông tuổi thơ. Đã trôi đi không bao giờ trở lại. Thế là tuổi thơ của em. Đã trôi đi chỉ còn lại những ưu tư. Tuổi thơ của em tuổi thơ của anh. Trước hiên nhà, tung tăng tung tăng. Đám bạn bè, dung giăng.
Tác giả: Võ Đông Điền
Ca sỹ thể hiện: Mạnh Quỳnh; Như Quỳnh; Trường Vũ; Phi Nhung; Phong
Ngày ban đầu quen nhau. Áo em trong màu hoa tím. Màu hoa mà em yêu. Có tên hoa Bằng Lăng tím. Là màu tím của nhớ. Là giọt nắng chiều tím. Hoà vào tím của gió hát vi vu. Rồi anh gọi tên em. Dấu yêu hoa Bằng Lăng tím. Tình.
Tác giả: Võ Đông Điền
Ai chẳng có một thời để nhớ. Thời thơ ngây qua mất tự bao giờ. Con diều biếc bay vào dĩ vãng. Để trời xanh còn mây trắng mông mênh. Ngày xưa ấy em tìm con bướm trắng. Bướm bay rồi làm em đứng rưng rưng. Bướm bay đi có.
Tác giả: Võ Đông Điền
Ca sỹ thể hiện: Hoàng Lan; Hương Lan; NguoiDepDiamond
Sao tôi quên khung trời mùa Hạ. Đến vùng quê rợp bóng cây xanh. Anh quen em, em gái Bình Dương. Áo bà ba nghiêng nghiêng nón lá. Tóc xõa vai mềm tha thướt lưng thon. Dưới vườn cây xanh tươi bóng mát, anh ngẩn ngơ.