Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Ý Lan
Một đàn chim tóc trắng. Bay về qua trần gian. Báo tin rằng có nàng Giáng Hương. Nàng ngồi trên cung vắng. Trong một đêm tàn trăng. Phá then vàng bước vào vườn hoang. Không gian tràn dâng niềm thương. Rồi tiếng hát xui.
Tác giả: Chưa Biết
Từng bông tuyết nhẹ rơi. Một chiều đông giá trắng trong lòng tôi. Niềm cô đơn lẻ loi. Khi chiều trùm lên bóng em nhỏ nhoi. Về đâu hỡi người ơi. Để hàng bạch dương xót xa chờ mong. Cánh chim chiều đông lặng lẽ âm thầm.
Tác giả: Song Ngọc
Ca sỹ thể hiện: Duy Quang; Phương Lam; Nhã Thanh; Duy Quang (trước 75); Thế Vũ; Tuấn Vũ
Chuyện tình tôi bé nhỏ. Mười sáu tuổi đã yêu. Yêu người yêu cùng tuổi. Nàng đẹp như thiên thần. Rồi thời gian biến đổi. Mười tám tuổi đã xa. Em làm dâu nhà khác. Lúc tôi còn thư sinh. Ngày em lên xe hoa. Tôi.
Tác giả: Chưa Biết
Chợt nhớ ánh mắt của em khi đắm say. Chợt nhớ mái tóc nhẹ bay trong gió heo may. Nhớ đến lúc đầu chất ngất sầu. Nhớ hơn khi em lìa xa. Nào biết có những niềm đau khi mất nhau. Giờ đã cố gắng vùi chôn nhưng vẫn in sâu.
Tác giả: Thái Thịnh
Ca sỹ thể hiện: Thái Tài
Ngày xưa ấy, con nào được biết đâu là niềm an vui. Cha mẹ thì mỗi nơi một người xa xôi. Con tự tìm lớn khôn một mình đơn côi. Ngày thơ ấu, đâu là hạnh phúc đâu là niềm thương yêu. Cha mẹ gần gũi con nào được bao nhiêu.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Kim Anh; Tuấn Vũ; Trúc Quyên
Một đêm mưa gió bay tơi bời, buồn cô đơn nhớ ai xa vời. Mây ngăn cách nẽo trôi hai ngã, đường không gian một cánh chim bay. Ngàn giọt mưa cuốn theo cơn sầu, người bên sông ghé bên giang đầu. Ôi xa cách nghìn trùng xa cách,
Tác giả: Nguyễn Hiền
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Trời mây vương thơ. Hồ in bóng chim lững lờ. Nhẹ rơi sương mơ. Ven bờ xanh thờ ơ. Hồ dâng mênh mang. Hàng thông đứng soi mơ màng. Huyền âm ngân vang. Trên cành rụng lá vàng. Gió sớm ngát hương. Một mùa hoa sớm.
Tác giả: Đỗ Trần-Nguyễn Khắc Thoại
Hoài Niệm. Ai về Thanh Hoá cho theo với. Gởi đến dân cư xóm Ngọc bôi. Lúa gạo đầy bồ người xum túc. Nhà nhà hạnh phúc đón xuân về. Đông qua xuân đến như ai vậy? Nhắc cảnh năm xưa đượm nổi buồn. Khoắc áo ta cười vang trong.