Tác giả: Khánh Đơn
Ca sỹ thể hiện: Quách Thành Danh
Từng ngày từng ngày mình ta trốn cuối góc vắng. Ly cà phê riêng ta cô đơn. Không còn ai sớt chia vui buồn. Bỏ thật nhiều đường mà cà phê vẫn thấy chát đắng. Khi nhìn quanh không ai bên ta. Đắng đầu môi, đắng vào trong.
Tác giả: Quốc Dũng
Ca sỹ thể hiện: Vũ Linh; Hương Lan (Mp3); Bảo Yến; Hương Lan
Bóng trăng chơi vơi núi ngàn. Lá khô rơi dưới ánh vàng. Bao giọt sương lặng nghe gió ru lời than. Tiếng thu rơi trên phím đàn. Khóc tơ duyên gieo lỡ làng. Cho hồn ta lạc bước như lời hát vào muộn màng. Nói sao vơi bao.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Trung Hoa)
Ca sỹ thể hiện: Lâm Chí Khanh
Nụ hôn khi biệt ly nghe lòng đau giữa đôi dòng lệ rơi. Mình chia tay từ đây chớ có quên tháng năm nồng ân ái. Cho anh bao đêm ôm ấp yêu thương. Nay anh cô dơn thương nhớ bóng hình. Trong tim anh luôn khắc sâu duyên tình.
Tác giả: Tạ Ngọc Huy
Ca sỹ thể hiện: Huỳnh Huy
Ngày mai em đi. Mình gặp nhau lần cuối. Anh chẳng nói gì. Còn em giấu mặt đi. Biết nói gì đây? Khi mai mình xa cách. Em khóc thật nhiều. Và hứa cũng thật nhiều. Rồi mai em đi. Còn mình anh một bóng. Anh chẳng nói gì. Mà.
Tác giả: Võ Thiện Thanh
Ca sỹ thể hiện: Hồ Trung Dũng
Ngày mới đến bên ly cà phê đang nghi ngút khói. Ngồi góc quán quen nghe bạn bè luyên thuyên nói cười. Kìa bên công viên cụ già tóc trắng tinh tập dưỡng sinh. Kìa áo trắng bao con đường, lòng ta chợt vấn vương. Mỗi ngày.
Tác giả: Thủy Lâm Synh
Ca sỹ thể hiện: Thành Nguyên
GỞI VỀ EM NỖI NHỚ. Gởi về cho em một nỗi nhớ thương. Nỗi nhớ thương của mùa thu bắc Mỹ. Lá đã vàng rơi, lòng người đi. Nghe não nề theo mùa thu về. Những chiều tha hương vàng nỗi vấn vương. Những vấn.
Tác giả: Lương Tùng Quang & Tôn Thất Tùng
Ca sỹ thể hiện: Lương Tùng Quang
Ngày vui đã đến trong nắng xuân vàng óng. Ðàn chim ríu rít trong khúc ca mừng xuân. Cành hoa tươi thắm khoe sắc trong ngày mới. Muốn nói với đời hạnh phúc không còn xa. Về đây em hỡi quên hết đi buồn bã. Cùng nhau anh.
Tác giả: Chưa Biết
Từng đêm đi qua phố buồn mưa bay, nỗi nhớ rơi vào đêm. Mình anh nơi đây ngắm mùa thu trôi (đang nghe lá rơi), dù em mau lãng quên. Chờ người về trăm năm thôi, thương tình nay chia phôi, biết cách xa. Từng loài.