Tác giả: Sinh Hoạt
Rừng xanh anh em, sói con chúng mình, thi nhău ta săn, tai mắt đều tinh. Rừng xanh anh em, sói con chúng mình, thi nhău ta săn, tai mắt đều tinh. Cùng nhau Gắng Sức ra tay diệt hùm. Sau anh em mình, đem về lột da. Rừng.
Tác giả: Phạm Anh Dũng
Lọn tóc mùa đông. Phủ trên vầng trán. Sợi ngắn sợi dài. Kéo anh vào chân mây. Lọn tóc mùa đông. Óng vàng quyến rủ. Lung linh trong gió. Kéo anh vào tình say. Lọn tóc mùa đông. Man dại hững hờ. Nửa che mắt biếc.
Tác giả: Sinh Hoạt
Này Bầy em Sói vễnh tai mà nghe. Hàng ngày luôn nhớ luật chung thú rừng. Khuyên anh em ta đây biết vâng lời anh Sói Già. Khuyên anh em ta đây chớ bao giờ quá tin mình. Đem châm ngôn ra mau ta thi hành giờ đây. Đem châm.
Tác giả: Nhạc Tôn Thất Bằng, thơ Nguyễn Lương Hiệu
Chiều ngà say. Gió là là ngất ngưỡng. Ngày dần buông hay em hoàng hôn. Em nhỏ nhắn cuộc đời sôi nổi. Em phù sa thoáng chôc phù vân. Đường em đi ta rưng rưng đến. Mây lang thang cụm trắng ngại thế. Tình say hay đau đáu.
Tác giả: Nhật Ngân
Ðèn ơi đèn sao đèn sáng quá. Che mất ánh trăng của em trên trời. Nhà ơi nhà sao nhà cao quá. Che mất bóng chị Hằng của em. Trăng ơi trăng sáng soi sân nhà em. Trăng ơi trăng xuống đây chơi cùng em. Ca múa tưng bừng. Trăng ơi.
Tác giả: Hà Phương Anh
Rừng chiều giăng lá đổ. Vang vọng vó câu buồn. Lá lìa cành khắc khoải. Cuốn theo ngựa không cương. Em soi đời nguyệt bạch. Từng sợi tóc trắng ngời. Người đi rồi để lại. Ảnh tượng buồn khô môi. Niềm đau em hóa.
Tác giả: Thẩm Oánh
Ca sỹ thể hiện: Mạnh Quỳnh & Hương Thủy; Thái Thanh; Hoàng Oanh
Ai đời còn nhớ chăng ? xóm Nam Xương có một nàng . Lòng trinh muôn đời muôn kiếp mang đến tuyền đài cam ức ôm hờn . Ôi đến bao giờ tan ! Từ chồng ra đi chiến tranh phân kỳ rầu rầu chiếc thân tàn canh soi bóng . Ôm.
Tác giả: Cha Kiều Nguyên Tá
Sợi Ngọt tì̀nh Xa. Cha Kiều Nguyên Tá. Đến rồi đi. Như một tinh thể. Mù xa. Để hồn ta. Chết lặng. Trong cô đơn nỗi nhớ. Nàng vẫn ơ hờ. Im lặng. Trong ta. Vũ trụ chết. Ta ôm ghì. Những sợi ngọt tình xa. Cô đơn. Hạnh.
Tác giả: Phạm Anh Dũng
Ca sỹ thể hiện: Y Phương
Người như thiên thần mỏng manh đôi cánh. Bay đi ngang qua biển và trời xanh. Mơ cõi trần gian sông dài trăm nhánh. Nhớ người thuở nào mắt lệ khóc long lanh. Đã từ thuở nào ta sợ chia cách. Mai sau tóc sẽ sợi nhạt sợi.