Tác giả: Lý Vũ Duy Phương
Ngũ Đối Hạ (20 câu). BIỂN RỘNG VÒNG TAY. Tác giả: Lý Vũ Duy Phương. Lớp I. 1. (- -) Miền (quê) (Liu). Mênh mông (- -) biển trời xanh (trong) (Ú). 2. Từng (đợt) sóng ru dạt (dào) (Hò). Như tiếng.
Tác giả: Sr. Trầm Hương
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Hồng Ân & Lm Pet Phạm Huy Hoàng
1/ Chúa tác sinh con vào đời cho con một mái ấm. Có bóng cha yêu hiền hòa, có tình mẹ rất bao la. Tình cha dang cánh bay, tình mẹ cao vút mây. Con ngụp lặn trong hạnh phúc biết mấy. ĐK: Ngọt ngào khúc hát tri ân. Nguyện.
Tác giả: Trần Anh
Trở về nơi đây khoảng trời bình yên. Ngôi nhà ấm êm hạnh phúc nồng nàn. Về đi thôi đừng bước chân hoang. Những đứa con dại khờ. Trở về thôi nơi con sinh ra và khôn lớn. Ơ nơi ấy có dòng sông con đò. Có kỷ niệm lứa đôi ánh.
Tác giả: Chưa Biết
Phương Nam hướng về Thăng Long. Anh linh khí thiêng qua ngàn năm. Người xưa lưu dấu. Phương Nam hướng về Thăng Long. Tự hào mãi trong tim của ta. Yêu quê hương Việt Nam ngàn năm đã qua. Thăng trầm dẫu là bao lớp anh.
Tác giả: Phạm Anh Dũng
Giữa đêm buồn hoang vu. Nụ hoa nào vừa nở. Ngạt ngào trong nỗi nhớ. Tình một đóa Quỳnh Như. Em về cuối mùa thu. Mang tấm lòng hoa cỏ. Em về cuối mùa đông. Mang xuân hồng theo mưa. Tôi đời như trăng vỡ. Còn đợi.
Tác giả: Dân Ca Nhật Bản
Sakura, sakura. Đào hoa thắm khoe tươi khắp vườn. Trên cành cây bướm bay muôn vàn. Trời xanh thẳm khoe xuân sáng ngời. Tấm lòng tôi thấy thêm yêu đời. Sakura, sakura. Nguồn hương sắc muôn.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Hoàng Rapper
(Đôi khi trong cuộc sống tấp nập vội vã này, ta nên sống chậm lại, để cảm nhận, mỉm cười và yêu thương nhiều hơn. Số phận mỗi người mỗi khác, không ai giống ai cả. Nhìn lên sao mình chẳng được như người ta, nhưng khi.
Tác giả: Trường Nguyên
Ca sỹ thể hiện: Beat Karaoke Minh Vương (M4U); BEAT HAY
Lý qua cầu:. Mẹ ơi, con sẽ yêu mẹ nhiều. Sẽ không bao giờ. Quên hết những lời mẹ khuyên bên mái tranh thơ. Tình mẹ thương con. Như dòng sông nước chảy êm đềm. Giờ đây mẹ đã. Có con ngày đêm chăm sóc. Con sẽ cầu mong trời.
Tác giả: Lê Văn Lộc
Ca sỹ thể hiện: Quốc Đại
Một mái tranh, một tấm lòng thầy mang ra ngoại thành, sống đời giáo viên. Một chiếc xích lô, những buổi chiều, ngược xuôi trên đường đời, để còn là giáo viên. Mùa xuân vừa sang. Có bao niềm vui về. Mà sao nhà thầy. Âm thầm.