Tác giả: Võ Tá Hân
Ca sỹ thể hiện: Đình Văn
Nhớ ai trên ghế ngồi câm. Sầu nghiêng chữ viết bút rơi tay cầm. Phải không tình đã lạc nhau. Vẫn thương ai đó tuyệt vời dáng thu. Em giờ đời rộng miên man. Anh như dáng khói dần tan cuối đường. Em giờ lá cỏ vườn xanh.
Tác giả: Võ Tá Hân
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Dòng đời như nước cuối trời mây. Nước chảy qua cầu, mây bay trên đầu. Nước mây không hẹn hò. Nhưng muôn thuở còn tìm nhau. Cuộc đời ta cuồn cuộn. Từng là nước, từng là mây. Khi róc rách qua ghềnh thác đổ. Khi làm mưa.
Tác giả: Võ Tá Hân
Ca sỹ thể hiện: Bảo Yến
Xót ta ngọn gió phiêu linh. Góp hương gom nhụy cũng chừng ấy thôi. Ước mơ trả hết cho đời. Tháng năm dậy sóng cũng hoài tiêu sơ. Loanh quanh nhang lụn nến mờ. Niềm vui sót lại vụng về trong mơ. Xót ta mệt nhọc môi.
Tác giả: Võ Tá Hân
Gọi tôi, tiếng gọi bồi hồi. Đêm mưa góc phố, ghế khuya người ngồi. Vầng trăng, tôi, cũ, chia lìa. Em đi cuối sớm, ai về đầu hôm? Gọi tôi, tiếng gọi ai buồn. Nhân gian thăm thẳm, cũng xa ngọn nguồn. Người về cây cỏ tháng.
Tác giả: Võ Tá Hân
Ca sỹ thể hiện: Khắc Dũng
Mai ta về biết môi em còn thắm? Mắt đa tình trọn kiếp vương mộng dài. Cho bao lần mùa thu xưa chợt ấm. Những nụ hồng phủ kín lối em đi. Mai ta về tóc em xưa còn mướt? Ngát hương trầm như suối vương mây trời. Mai ta.
Tác giả: Võ Tá Hân
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan
Con hỏi mẹ "Sao cài hoa màu trắng. Vào những ngày báo hiếu lễ Vu Lan. Sao không cài hoa hồng màu tươi thắm?". Mẹ khẽ nói "Mẹ không còn có Mẹ!". Như dòng sông những chiều đông lạnh giá. Kẻ vô phần nên mẹ sớm ra đi.
Tác giả: Võ Tá Hân
Ca sỹ thể hiện: Trung Hậu
Ngày mẹ mất bông cà na rụng trắng. Hoa như mưa nhòe nhoẹt rối tơi bời. Trong nắm đất con phủ lên mộ mẹ. Có rất nhiều những cánh hoa rơi. Hoa cũng như đời mẹ, mẹ ơi. Nở lặng lẽ và rơi lặng lẽ. Cô đơn nào hơn những.
Tác giả: Võ Tá Hân
Ca sỹ thể hiện: Thanh Long
Mây bay hoài sao mây vẫn còn bay. Người đi hoài bao giờ ngừng nơi đây. Tình câm hoài bao giờ tình được nói. Rượu vơi hoài sao mình vẫn chưa say. Xin hãy quên đi cuộc tình dang dở. Tự kiếp nào sao không nói yêu nhau.
Tác giả: Võ Tá Hân
Mẹ bảo ta đừng nhìn qua cửa sổ. Khi hoàng hôn đang chầm chậm bước chân. Đừng ngước mắt theo lũ chim về tổ. Khi trăng tàn nhẹ trải lối quanh sân. Mẹ dặn ta đừng nhìn qua cửa sổ. Khi niềm tin lỗi hẹn đã ra đi. Khi đã trót.