Tác giả: Lê Thống Nhất
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Hà
Đã gọi sông Lam thì khi mô không xanh? Nhớ về Trường Vinh thì lâu ni vẫn về. Về càng nhớ những kỉ niệm ngày xưa. Về càng nhớ những người thầy năm xưa. Những ông đồ từng rạng danh xứ Nghệ. Mà đời nay vẫn sáng ngời quê.
Tác giả: Chưa Biết
Đã từng hạnh phúc khi có em bên cạnh. Giây phút ngập tràn hơi ấm khi ta sánh bước bên nhau. Ước muốn trọn đời bên em, xây đắp hạnh phúc bền lâu. Nhưng nào ngờ, con tim em đổi thay. Bỗng một ngày anh thấy (không thể.
Tác giả: Chưa Biết
Trời đang mưa, từng giọt mưa trắng xoá góc phố nơi ta hẹn hò bên nhau bấy lâu. Từng ngày ta rời xa nhau, chắc em cũng lãng quên con đường này như quên mất anh. Chỉ riêng anh cất giấu ký ức ấm áp bên nhau từng ngày đi qua.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Vy Thuý Vân
1. Nắng chiếu trong sân trường yên vắng. Ghế đá, hàng cây cuối sân trường. Từng ngóc ngách ta chơi trốn tìm. Hành lang kia vẫn hằn gót chân. Dòng lưu bút vẫn chưa kịp viết. Tình bạn mãi mãi không rời. Ngày xưa ta hát ca.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Trương Thế VInh
Anh đang lang thang ngoài phố mưa rơi thật nhiều. Mưa ướt vai áo anh giữa dòng người qua. Anh vẫn phải đang tìm cách để quên một người. Mà không phải giữ lấy những yêu thương. Người ta đã nắm tay em, anh phải buông tay.
Tác giả: Chưa Biết
Nhìn ánh mắt ấy, nhớ những giây phút nào. Mình đi bên nhau, nhớ lúc mình vui đùa. Chợt con tim em, thầm nhớ những cảm giác nào. Anh yêu hãy lại đây ngồi đây gần em thêm một chút thôi. Bao nhiêu đêm trôi qua, những kỷ niệm.
Tác giả: Công Quế
Truyện kể rằng Hoàng Sa Trường Sa. Là anh em song sinh một nhà. Lạc Long Quân năm mươi con xuống biển. Mẹ Âu Cơ năm mươi con lên rừng. Truyện kể rằng Hoàng Sa Trường Sa. Là anh em song sinh một nhà. Việt Nam ơi mấy ngàn năm.
Tác giả: Võ Ngọc Bích
Ca sỹ thể hiện: Bằng Vũ
Lung linh mãi trong tôi là một mái trường. Rợp bóng hàng cây xanh. Xôn xao nắng mai hồng. Tôn Thất Tùng, bậc Y sư hiền đức. Thành tên gọi yêu thương. Tên một mái trường, mái trường tôi yêu. Tôi yêu khung trời rộng. Cho.
Tác giả: Chưa Biết
Bao năm tháng đã dần qua, vết thương này dường như đã tan. Khi em cất bước ra đi, em có biết trái tim tôi khổ đau. Nay người ấy đã phụ em, em quay về nối lại tình xưa. Nhưng thôi đã quá muộn màng, giờ trong tôi đã không.