Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Ưng Hoàng Phúc; Minh Tuyết
Cuộc tình nào giờ đây đã hết. Lời biệt ly cùng em rã rời. Cuộc tình nào chỉ là dối gian. Nụ hôn đầu tiên sao em nỡ vội quên. Buồn nào cho tôi nhớ. Nụ cười xinh làm ai đắm đuối. Càng làm tôi thêm yêu thêm nhớ. Thêm muôn sầu.
Tác giả: Felix Vang
Ca sỹ thể hiện: Felix Vang
T ình đã lỡ chia xa. Dù vẫn mãi yêu em. Người hãy nói đi em, tại vì sao người đã thay đổi. Nhìn bóng tối vây quanh, làm nát cả trái tim, và tiếng gió thoi đưa làm lòng anh nhớ em người ơi. Này người hỡi biết chăng, ngày qua.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Lê Hiếu
Ngày e bước xa. Đi phương nào. Nhiều đêm vắng. Cô đơn mong chờ. Hình bóng ai. Gửi vào. Trong giấc mơ. Xa vời. Bao yêu thương. Trở về bên tôi. Ngày em đến. Cho tôi nụ cười. Ngàn tia nắng. Chứa chan. Gọi mời. Tình chúng.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Giao Linh & Trường Hải; Khả Tú
Chỉ có một mình anh em thương trọn đời dù cách biệt ngàn nơi. Mưa rơi phố vắng bên đèn khuya hắt hiu đêm đêm em gọi tên. Hai mươi xuân tròn tình yêu anh gói trọn vào ba lô chiến đấu. Từ giã kinh thành một chiều loang nắng.
Tác giả: Chưa Biết
Em đã ra đi không lời từ giã. Quên hết bao nhiêu kỷ niệm ngày qua. Giòng sông trôi lững lờ. Người tình sao hững hờ. Chỉ còn nhung nhớ. Như áng mây trôi bên trời lặng lẽ. Quay gót ra đi nắng chiều vàng hoe. Đường xưa.
Tác giả: Quốc Tuấn
Ca sỹ thể hiện: Tú Quyên
Từng giọt lệ rơi trên bờ mi. Tình tuyệt vọng con tim sầu úa. Giờ tim mình ngừng rơi lạnh lẽo khúc nhạc. Có em đang đợi ai. Từng kỷ niệm trôi trên mù khơi. Núp bóng trăng soi sáng ngoài hiên có em mong thiên đàng. Sẽ nhớ.
Tác giả: Anh Việt Thu
Người mang thương nhớ về cuối chân trời. Người mang thương nhớ đi suốt đời quên từ giã. Tình yêu rất lạ vô cùng. Dù sao vẫn nghe lạnh lùng. Nửa đêm thức giấc một cõi mịt mùng... Nửa đêm thức giấc man mác buồn duyên tình.
Tác giả: Cô Phượng
Ca sỹ thể hiện: Trường Vũ
Từ chốn xa tôi về vùng ngoại ô bé nhỏ thăm căn nhà năm đó. Giăng giăng hàng nước mưa. Lối cũ như xa mờ cây đứng lặng mong chờ. Mình tôi đếm bước chân trong cô đơn. Nhớ dáng ai cuối đường nghe nỗi buồn vào hồn (nào hơn).