Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Trường Sơn
Hỏi em rằng có còn yêu anh không. Sao để năm chờ tháng đợi ngày anh trông. Em ra đi hứa về thăm anh đó. Ba bốn năm rồi chưa thấy em về thăm. Vẫn đây còn lối mòn xưa chung đôi. Con ngõ hẹn hò chỉ còn mình anh đơn côi.
Tác giả: Võ Tá Hân
Ca sỹ thể hiện: Khắc Dũng
Mười tám năm trở lại. Con đường xưa lạ tên. Căn nhà xưa còn đó. Người xưa làm sao quên? Anh về thăm nhà cũ. Vườn hoa xơ xác gầy. Trên ghế buồn bụi bám. Không ai còn ngồi đây. Anh đi chiều nước đổ. Áo dài em.
Tác giả: Nhạc Sĩ Thục Vũ
Hôm nay trời vào thu, đà Lạt lắm sương mù, cây khô buồn trút lá, gió ven hồ bay xa. Mây thu lờ lững trôi, lồng lộng gió lưng đồi. Xin anh đừng giận dỗi, viết thư về thăm em, viết thư về thăm em. Thương anh,
Tác giả: Vũ Duy Cương
Ca sỹ thể hiện: Sắc Màu
Cái cò cái cò đi đón (mà cơn mưa đi đón mưa trên cánh đồng quê mà này cánh í đồng quê tối tăm mù mịt ấy í a í a tối tăm mù mịt (ai đưa cò về thăm quê í a) í a ha ai đưa cò về. Tang tình tình tan tình tang tình tang tình.
Tác giả: Nhật Ngân
Ca sỹ thể hiện: NguoiDepDiamond; Beat Theo Yêu Cầu (beat); NguoiDepKimCuong; Hương Lan (Nhạc Quê Hương)
Ai đi xa vắng mờ mịt trùng dương ơi người ơi. Xa xôi phương trời lưu lạc ơi người ơi. Người ơi hãy mau quay về, quay về cùng cố hương. Người ơi hãy mau quay về, quay về cùng cố hương. Câu lý ai ca trên ruộng đồng. Mang nặng.
Tác giả: Ngọc Sơn (trẻ)
Ca sỹ thể hiện: Hà Phương; Quốc Đại; Ngọc Hải; Kim Tử Long; Đình Văn
Hò ... ơi ... Chiều chiều ra đứng ngõ sau. Trông về quê mẹ ... hò ... ơi ... Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều. Ngày trở về thăm quê sao thấy lòng tê tái lòng. Trưa nghe tiếng gà, hồn miên man thương sông nước quê.
Tác giả: Quốc Bảo
Ca sỹ thể hiện: Đoan Trang
Bỗng thênh thang trời đất nhu mì. Là biết xuân đang về thăm. Bỗng hoa thơm tựa những môi gần. Là tiếng xuân thì thầm. Một sáng ùa ra phố. Phố vui thân tình. Mắt em sao trong vậy. Để cả trời về soi. Vẫn bên em cùng đón.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Đàm Vĩnh Hưng
Những cánh chim lạc bầy - Bay về phía trời xa. Dừng chân nơi xứ người - Mang một kiếp lưu vong. Còn đâu là nguồn gốc của mình - Còn đâu là tiếng mẹ yêu. Mẹ yêu đã cho ta một xác vàng. Mẹ yêu đã cho ta trái tim này. Mẹ.