Tác giả: Nguyên Chấn Phong
Ca sỹ thể hiện: Châu Việt Cường
Ngày tháng bên nhau, giờ đây còn đâu. Nhìn em bước mau trong cơn mưa u sầu. Tình đã phai dấu, không còn nương náu. Em quên hết câu hứa bên nhau nhiệm màu. Vì anh có lỗi, tình yêu đầu môi. Đời em có anh như tương lai.
Tác giả: Chu Minh Ký
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Hãy hát, hát đi em bài ca mùa thu. Này em ơi hãy hát, hát đi em bài ca mùa thu. Này em ơi, em có hay chiều nay. Trời nhiều mây bay, nắng úa trên ngọn cây. Từng cơn gió nhẹ mang theo những chiếc lá rơi. Này em ơi, thu.
Tác giả: Vũ Thành An
Khi không muốn tình yêu cũng tới. Khi cố níu tình yêu vẫn đi. Anh muốn kéo thời gian ngưng lại. Tình đậm đà ấm áp bờ môi. Sao anh thấy từ trong tim nhói. Khi anh nghĩ về tình chúng ta. Khi anh thấy ngày mai xa mờ.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Trung Hoa)
Ca sỹ thể hiện: Minh Thuận; Minh Thuận
Nỗi nhớ vẫn đến khi đêm về. Tình yêu đã chấp cánh bay cuối chân trời. Con tim cô đơn vẫn chờ mong trên phố quen. Dấu chân em đã quên lối quay về. Bao nhiêu yêu thương đã trao người. Tình yêu đó vẫn mãi chan chứa trong.
Tác giả: Chưa Biết
Một lần chợt nghe quê quán tôi xưa. Giọng người gọi tôi nghe tiếng rất nhu mì. Lòng thật bình yên mà sao buồn thế. Giật mình nhìn tôi ngồi hát bao giờ. Rồi một lần kia khăn gói đi xa. Tưởng rằng được quên thương nhớ.
Tác giả: Nguyễn Ngọc Phúc
Ca sỹ thể hiện: Hồng Tước
Ngày anh đi. Mưa theo dấu chân. Giọt mưa cuối cùng. Bay nhạt nhòa vào hồn hoang vắng. Mưa quên dấu những giọt mưa sa. Ngày anh đi. Mưa sao nhớ nhung. Chiều nghiêng tóc xỏa. Vai anh ướt đọng giọt sương cũ. Mưa còn.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Vũ Hà
Tình mới đó, khi có khi không, vào cuộc yêu sao quá long đong. Ngày hôm qua ai nói yêu tôi, mà giờ đây như đã xa rồi. Cuộc sống đó em có vui không, để tình yêu tươi mãi trông mong. Về ngõ tối em vẫn đam mê, vào cuộc chơi đã.
Tác giả: Truyện Ngắn & Nhất Hạnh
Ca sỹ thể hiện: Phần 1; Phần 02
Ý niệm về mẹ không thể tách rời ý niệm về tình thương. Mà tình thương là một trách nhiệm ngọt ngào. Con trẻ thiếu tình thương thì không thể lớn lên. Người lớn thiếu tình thương thì cằn cỗi, héo mòn. Mẹ sinh ra ta, ban.