Tác giả: Chưa Biết
Màn sương giăng kín. Làn tóc mây nhẹ bay. Vờn cánh môi thơm ngọt ngào. Chở giấc mơ nồng say. Người yêu dấu hỡi. Mình siết thêm vòng tay. Thì thầm tiếng yêu thương mơ màng. Rồi tình vút bay thật xa...Xa mãi. Làn môi người.
Tác giả: Nghĩa MP
Ca sỹ thể hiện: Minh Thuận; Vũ Nhật Thành
Lần đầu khi anh trông thấy em, là anh đã biết yêu em rồi. Nụ cười xinh mi cong dễ thương, và đôi mắt thơ ngây tuyệt vời. Nhìn hạt sương long lanh sớm mai, vờn trên tóc lững lơ buông dài. Ngọt ngoà hương hoa say bướm.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Anh Thư
Có biết bao nhiêu người. Chạy đến mỗi khi em gục ngã. Có biết bao cuộc tình. Đến bên em nhưng lại rời xa. Và anh cũng đến bên em. Cứ quan tâm em mỗi ngày chẳng rời xa em. Khiến bao cô gái luôn mong. Được hạnh phúc.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Ngọc
Đã Thu về đó, ới ơ người tình. Đã già thêm nửa hành trình thương yêu. Đã nghe nhịp sống, ới ơ đìu hiu. Đã nghe gần gũi nhạc thiều âm ty ! Tôi đã sống cuộc đời lung linh hiển hiện. Mặt trời lên, rồi chết dưới chân mây.
Tác giả: Lam Phương
Ca sỹ thể hiện: Phượng Mai
Từ ngày qua nhà em lòng đã thấy vấn vương nhiều thêm. Nắng hôn bờ đê rồi bước anh về. Đường về không còn xa. Chiều đưa tiễn có chim hòa ca. Bỗng nghe trong lòng nở hoa. Nụ cười sao là xinh làng môi thắm ngất ngây.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Duy Trường & Dương Hồng Loan
Gọi thầm tên anh khi tình ta đã không chung đường. Mộng ước tan rồi đôi mình đành cách xa nhau. Dù rằng con tim còn in bao nhiêu kỷ niệm. Đêm trắng đêm không rời mà bây giờ mỗi đứa một nơi. Tình vội chia ly nay người.
Tác giả: Trần Danh Viện
Ca sỹ thể hiện: Quang Hào; Quang Linh; Trần Thuấn; Hòang Anh
Tôi đã về đây hỡi con sông la trong xanh thầm lặng. Tôi đã về đây hỡi bến sông la gợi nhớ gợi thương. Tôi đã về đây bến sông cầu thọ tường. Để tìm lại em tôi, để tìm lại bóng hinh của những chiều. Tắm mát sông quê,của.
Tác giả: Hoàng Trọng
Chiều nay ánh trăng mờ. Rắc reo ý thơ, êm đềm vương tơ. Ngàn hoa lá rung rinh vờn gió trên cành. Ý đời thắm xinh. Chiều nay có một người. Thẫn thờ bên hoa, ngóng trông về xa. Hồn lắng theo mây ngàn, đâu nỗi lìa tan,
Tác giả: Hà Lan Phương
Có một con đường anh đi mãi. Từng năm tháng. Từ ý tưởng đến tư duy. Con đường của những chuỗi ngày xuôi tay. Đuối gió. Sau sự vắng lặng cuối. Không tiếng cười. Con đường nằm vỏn vẹn trong phạm vi vài cây số. Sáng.