Về đi em làng quê cũ
có con sông xưa vỗ về
Về ôm vai Mẹ yêu dấu
đế được khóc như đứa trẻ thơ
Đế quên đi năm tháng bơ vơ
Mình em giữa phố đông không nhà
Bủa vây em nghèo đói xa hoa dối lừa
Để quên đi một phút giây lỡ làng
Đời em trong trắng như hoa
Về đi em cô gái thơ ngây của làng ta
Về bên dòng sông thơ ấu
Có anh trai quề vẫn chờ
Đàn vịt xiêm còn ngơ ngác nhớ
chị Tấm xinh tươi ngày xưa
Bàn tay em duyên dáng đong đưa
Chợ sông nhớ bóng em đi về
Tình quê mái lá đơn sơ vui câu hò
Để quên đi thành phố kia xa lạ
Về vui yên ấm nơi quê nhà
Về đi em cô gái thơ ngây của làng ta