Em đến bên ta đêm tái ngộ
Ngập ngừng sợ động vỡ chiêm bao
Mắt xanh như đã sầu một dạo
Từ buổi xa trường mất bóng nhau
Em kể cùng ta những dặm đường
Sài gòn ly biệt nỗi tang thương
Những sông suối cạn, cồn quạnh quẽ
Những núi oan khiên, biển đoạn trường
Ðiệp Khúc:
Chợt thấy yêu thương sao đến bất ngờ
Thương trời giăng nhện lại rối như tơ
Thương em áo mỏng cuộc đời luân lạc
Thương cả đời ta một nửa kiếp hờ
Sao nhớ Trưng Vương đến chạnh lòng !
Nghĩ trời đất rộng nhớ Houston
Ngón tay em nhỏ suông đường chỉ
Níu được không em nối được không ?
Ôi! biết thời gian có chịu ngừng
Sao lời hò hẹn bỗng rưng rưng
"Rủ nhau mai mốt về quê cũ
Giảng nốt bài thơ bỏ nữa chừng..."
Em nhắc cho ta một mảng đời
Mấy tầng kỷ niệm đã im hơi
Những hình bóng cũ còn thoi thóp
Vạt áo dài xưa đã xa tôi
Em nói giùm ta những ngậm ngùi
Lời nào chết lặng giữa vành môi
Chút hương phấn bụi cay lệ nhòa
Ðể giọt buồn rơi vỡ tuổi tôi