Bài thơ này tôi không gửi cho ai
trong biệt ly bóng người xa xôi lắm
như áng mây cuối trời xa vạn dặm
hương phấn xưa bay theo gió trăm miền
Nơi tôi về chiều lất phất mưa bay
mưa trăm ngả mang theo lời gió gọi
mưa trắng quá che tầm nhìn mắt đợi
dãy phố buồn còn ai đứng trông theo ?
Em có nhớ, những con đường của một thuở thân yêu
không còn em, không còn em bỗng nhìn sao rất lạ
hối tiếc gì, chỉ còn mưa giăng trên từng nhánh lá
thành sông dài chảy suốt nửa đời sau
tình bây giờ là những bước không nhau
dấu chân ai dẵm lên vùng ký ức
tôi soi gương nhìn lại mình rất thực
em xa rồi - tình một kiếp thương vay