Tác giả: Hà Lan Phương
Có ngọn nắng trong chiều. Có chút buồn trên lá. Có giòng sông hối hả. Trôi ngược phía tôi về. Tóc em là hương quê. Gió lùa như nhịp sóng. Bàn tay tôi biển rộng. Thủy triều dâng bão lên. Giữa trăm điều nhớ quên. Em.
Tác giả: Hà Lan Phương
Em về thôi nhé mùa thu. Chia tay chiều xao xác lá. Hòang hôn nhìn nhau bỗng lạ. Gọi thầm dĩ vãng lặng câm. Nỗi buồn thì mãi còn xanh. Niềm vui đã thành héo úa. Bây giờ chẳng còn em nữa. Vỗ về kỷ niệm rong rêu.
Tác giả: Hà Lan Phương & Nguyễn Hải
Lonely một mình trong bóng tối âm thầm. Lonely sao tên anh mãi nghe quạnh quẽ. Lonely Lonely ai sẽ yêu anh sau này. Và kìa anh ơi thời gian sao vẫn trôi dều. Tình yêu trong tim anh vẫn như lạnh giá. Anh ơi anh ơi ân ái.
Tác giả: Hà Lan Phương
Đừng gửi lại lời chia tay đã cũ. Bởi xa nhau thì đã quá xa rồi. Em bên kia hoa tuyết trắng vẫn rơi. Tôi cứ gọi gió mưa từ muôn ngả. Mưa thao thức vỡ trên ngàn nhánh lá. Gió thì thầm tâm sự với hàng cây. Mưa thành.
Tác giả: Hà Lan Phương
Bài Thánh Ca năm ấy. Anh còn nhớ hay quên. Mùa Giáng Sinh về đến. Đêm nay chỉ mình em. Tiếng chuông rung trong gió. Bài hát Thánh Ca buồn. Con cầu xin ơn Chúa. Chúa ơi nhủ lờng thương. Mùa Giáng Sinh năm nào.
Tác giả: Hà Lan Phương
Đã qua rồi mùa Thu. Cơn mưa cuối ngày tóc rối. Gió gõ cửa mùa Đông. Chiều tháng Giêng sương mù tiếng gọi. Về đi thôi về đi thôi. Những con đường thật buồn. Trượt chân ngã nhoài trên nỗi nhớ. Sợi nắng ngày hôm qua.
Tác giả: Hà Lan Phương
Hò .. ơ .. khúc hát đồng dao. Nghe chừng như ý nao nao nhớ người. Mắt đen lay láy hay cười. Tóc ngăn ngắn chỉ nữa vời chấm vai. Hò .. ơ .. ai biết chăng ai. Người dưng sao lại đêm ngày ngóng trông. Chim chiều bay vút.
Tác giả: Hà Lan Phương
Về đi! Xa nhau bịn rịn mà chi. Buồn sâu giếng mắt u sầu. Buồn vơi giông tố, giữa ngày mùa Thu. Vòng tay đã lơi. Chân chùng bước tới. Lưu luyến gì phút biệt ly. Tiếc thời gian trôi. Tiếc tình yêu trao.
Tác giả: Hà Lan Phương
Khi em lại tìm về với Biển. Lặng! mình em với mặt biển gợn xanh. Rạt rào nhẹ êm cồn cào nỗi nhớ. Sóng vỗ về ru nhẹ khúc tình em. Khi em lại tìm về với Biển. Nhẹ bước thôi, em sợ cát đau. Lướt ngón tay thon trên mình.
Tác giả: Hà Lan Phương
Mai em về Vĩ Dạ. Nhặt hương nhớ hoa cau. Hứng mưa đầu mái rạ. Theo nón lá qua cầu ! Nắng Nam Giao cuối Hạ. Thu ngược quá Văn Lâu. Đời Mệ buồn vật vã. Con cháu đã về đâu ? *. Mốt về thăm Đập Đá. Ngắm bến lạ.