Tác giả: Hà Lan Phương & Nguyễn Hải
Đến cùng tôi em cơn mưa mùa hạ. Bay qua đời vội vã những buồn vui. Nắng trong tôi năm tháng có ngủ vùi. Vẫn lung linh nơi em ngàn nỗi nhớ. Đến cùng tôi nồng nàn như hơi thở. Môi em hồng hoa phượng đỏ ngày xưa. Áo em.
Tác giả: Hà Lan Phương
Vào đời tôi, em bước hồn nhiên. Áo dài tha thướt, trắng trinh nguyên. Chân, guốc mộc nhịp khoan, nhịp nhặt. Khua điệu vui, tan hết muộn phiền. Giọt-pha-lê-nắng tươi trong mắt. Lúm-đồng-tiền cười mỉm dịu hiền. Em vô.
Tác giả: Hà Lan Phương
Ta ở nơi này không có nhau. Sáng nắng chiều mưa hai mái đầu. Ngày quanh ngày quẩn vui buồn mặn. Khi mộng khi mơ những thẫn thờ. Anh có bài thơ thật dịu dàng. Thơ tình anh viết thật dễ thương. Cho em ngơ ngẩn màu hoa.
Tác giả: Hà Lan Phương
Em lại quay về đánh động nỗi đau. Anh cứ ngỡ hôm qua đã thành dĩ vãng. Ở nơi đây dẫu hai mùa mưa nắng. Với riêng anh mưa gió vẫn giăng đầy. Có bao giờ em độ lượng vòng tay. Bởi ngày mai em vẫn thuộc về người khác.
Tác giả: Hà Lan Phương
Anh xin gửi chút tình trong nắng. Theo bước em áo trắng rụt rè. Là bài thơ nón em che. Là xa xưa ấy còn se sắt hồn. Anh nhớ qúa những ngôn từ cũ. Những yêu thương tình tự ngọt ngào. Này em lóng lánh giọt nào. Cho.
Tác giả: Hà Lan Phương
Con chữ buồn đổ xuống những dòng thơ. Em cứ vui bước qua đời đi nhé. Bậc thang yêu tôi leo hoài vẫn té. Ngã sóng soài lại vịn chữ đứng lên. Bao nhiêu lần tôi im lặng gọi tên. Chỉ nghe đúng tiếng mình vang vọng lại. Ai.
Tác giả: Hà Lan Phương
Mưa nặng hạt rồi. Chắc em không đến. Nhìn qua cửa kính. Bụi mưa mịt trời. Chờ mãi không thôi. Một tà áo trắng. Đèn mờ hẽm vắng. Mưa vẫn chưa ngưng. Áo trắng người dưng. Đi qua trên phố. Tìm trong mưa đổ. Áo.
Tác giả: Hà Lan Phương
Chiều nay xuống phố. Thấy em - ngẩn ngơ. Nhìn theo - thẫn thờ. Đêm về - làm thơ. Cho em - đỡ nhớ. Chiều nay xuống phố. Đi xuống đi lên. Đường dài - gót mòn. Tìm em chẳng thấy. Lòng những đắng cay. Chiều nay.
Tác giả: Hà Lan Phương
Gió đi đâu rồi mà chiều như vắng lặng. Em dang tay mong nhặt chút buồn rơi. Vẫn còn đây tha thiết một chỗ ngồi. Gió ơi gió, hãy xôn xao, dù đôi chút. Có một lần tiễn người đi xa khuất. Gió chợt buồn hoảng hốt níu tay.
Tác giả: Hà Lan Phương & Nguyễn Hải
Một sớm mai tìm đường ra biển. Nhìn Hải Âu từng cánh trắng bay nhanh. Từ xa xa từng sóng lớp xây thành. Xô vào mãi đám rong rêu bờ đá. Chú sóc con thập thò trong kẽ lá. Trông cô đơn bên biển thật bao la. Ta cảm nghe.