Tác giả: Nguyễn Quyết Thắng
Ca sĩ: Phương Duy
Một đôi lúc chợt như bàng hoàng. Bên đời đã muôn vàn sầu ai. Người như bóng mây trời mờ bay. Hương đắm say còn đẫm trăng gầy. Tay nồng ấm ru tình trầm luân. Mưa khuya còn từng sợi mong manh. Chừng nghe tiếng ai còn thì.