Em cứ thả cho chim soa cánh rộng
Đỉnh vui buồn anh đáy bể đầu non
Em chuốc chén cho tình say gió lộng
Pha dỗi hờn môi mọng những làn son
Em nhỏ nhẹ cho mây giăng lưới mộng
Trái ngọt ngào chim lạc mất đường bay
Em trống vắng cho thuyền khơi bến lộng
Thoáng diễm kiều dương liễu rũ hồ tây
Em cứ nắng cho mùa thu đợi ngóng
Ăn vết trầm vào da thịt trăm năm
Tay chưa nắm mà tình phơi dặm trống
Mang mắt sầu về hỏi tháng cùng năm
Em khoác dải xiêm y cờ võng lọng
Cười thật đầy và lệ thấm ngọt cay
Em hãy vói tay cõi trời khuấy động
Vườn ngọc ngà thành sóng bão trùng vây
Em ghé bến say một chiều huyễn mộng
Anh vẫy vùng trong biển nhớ mênh mông